Tổng số lượt xem trang

Thứ Ba, 26 tháng 4, 2011

Nhức đầu

Từng cơn nhức đầu cứ thoắt ẩn thoắt hiện trong đầu cứ như chơi trốn tìm. Đã bảo đừng ham hố giành quyền lợi mà có nghe đâu! cái thằng lão Tứ chết tiệt này.
Càng lúc mình càng cảm giác mình sắp rời xa chốn bụi trần này, kệ đi theo lão Đại cũng tốt, dù sao cũng kết thúc được câu chuyện không có hồi kết này. Nhưng nghĩ lại mình đi rồi thì lại lo cho lão nhị, thằng này suy nghĩ đơn giản, hết mình vì bạn bè, chỉ sợ nó nghe lão tứ dụ ngọt là cũng ra đi theo 2 đứa mình luôn. Mà mình để ý kỹ là càng ngày càng có nhiều người không ưa Lão Tứ.

Tứ à anh để cho mày lời khuyên này, mày có lạnh lùng đến mức nào thì cũng nên chừa đường lùi, chưa chắc bây giờ mày không cần người ta thì vĩnh viễn sau này cũng vậy đâu em trai. Trang đi lấy chồng rồi anh mày giờ đây cũng chẳng còn lưu luyến gì, chỉ tội lão nhị....

Thứ Năm, 21 tháng 4, 2011

Buồn

thế là 1 người đã chết đi và trong kí ức của người đó, có 2 người đã biến mất.

Chiều này, Sự vô cảm và thói bất cần đời của Lão Tứ đã làm cho nhiều người hiểu lầm, thôi thì việc gì đến cứ đến giải thích chỉ thêm mệt mà ko ai tin.

Từ trước đến nay nó cứ nghĩ rằng nó là giỏi nhất, là số 1, là thứ mà không gì có thể thay thế. Lão Đại đã ra đi dù thật sự Lão đại là người có quyền nhất, thân xác này là của hắn. Bao giờ mới tới lượt lão tam này. Không, dù có ra đi mình cũng sẽ kéo lão tứ đi cùng.

Từ lúc bắt đầu đến giờ trò chơi cũng đã kéo dài quá 10 năm rồi. Phải chấm dứt nó thôi, không thể nào để nó như vậy được nữa. Vĩnh biệt những người thân yêu, tôi luôn yêu mến mọi người.

BẤT CẨN của "Đá"

BẤT CẨN
Tg: Đá

Em bất cẩn để buồn rơi trong mắt
Một đời hoa vương vất những bụi mờ
Anh bất cẩn để  người yêu thất lạc
Ngó chốn nào cũng thấy dấu môi xưa

Người bất cẩn nên đời đầy bất trắc
Em bất an nên bày chuyện không ngờ
Yêu dấu cũ nhếch nụ cười thất sắc.
Người dài tay níu những cơn mơ

Thôi, đã trót buông tay rời tuổi dại
Thì lớn khôn theo đen trắng cuộc đời
Ngồi chằm khíu những cơn đau nhói
Chỉ thêm đau đến hết một cuộc người

Thứ Bảy, 16 tháng 4, 2011

Người không cảm xúc

Hiện tại tui là lão tứ. Tôi nói ra câu chuyện này có thể sẽ không có ai tin, nhưng thôi tui cứ kể

Cha mẹ khi sinh chúng tôi ra mới đầu chỉ có lão đại

Lão đại nó rất hiền lành, lễ phép và nhát gan, trước năm lớp 6 nó hay bị bạn bè ăn hiếp coi như trò đùa để mà giễu cợt.

rồi 1 hôm sau khi bị thằng bạn trong lớp đánh nó cướp tiền nó về nhà và ngủ trong tức tối
Nó chỉ muốn sống hiền lành với mọi người mà sao cứ bị hiếp đáp
Tối đó trong giấc mơ nó thấy nó nói chuyện với chính nó

"Mày là ai ?"

"Tao là mày"

"Mày là tao vậy tao là ai?"

Trong đầu nó cứ lẩn quẩn 3 câu hỏi đó
Sáng hôm sau thằng nhóc vừa ăn hiếp nó chiều qua bị nó đánh. Nó thì bị mời phụ huynh, vì bình thường nó rất hiền nên cô giáo cũng ko hiểu vì sao nó lại đánh bạn.

Đêm trước ngày hôm đó lão nhị đã ra đời !


Chính bản thân nó cũng ko biết, nó chỉ biết lúc nó ngủ là tối ngày thứ 4 mà lúc nó thức dậy đã là sáng ngày thứ 6. Nó không xem lịch mà chỉ soạn cặp theo thói quen vì sáng hôm đó nó soạn cặp cho ngày thứ 5 mà vô trường cô dạy mấy môn của ngày thứ 6

Bạn bè hỏi thăm vì sao hôm qua nó dám đánh thằng đầu gấu của lớp, đánh một cách điên cuồng, thằng kia té ngã xin lỗi mà nó vẫn cứ đánh. Mà thật ra nó cũng chẳng biết gì

Rồi từ đó kí ức ngày có ngày mất, một hôm nó mất kí ức 2 ngày, trưa hôm sau ra về nó bị hơn 7 thằng phục kích ở con hẻm cách trường không xa, cầm gậy gộc dí đánh nó, lấy đá chọi.

Nó lờ mờ hiểu ra có vấn đề gì đó, rồi tối hôm đó nó ngủ, nó lại thấy 2 thằng giống y hệt nó cãi nhau
1: "Mày ngu quá, nóng là chết' _
2: "Nó đánh tụi mình, tao không đánh nó ko lẽ đứng yên chịu trận như thằng ngu kia ?"
1 : "cái gì cũng phải dùng mưu kế, mày không nhớ Cao Cầu dùng kế dụ Tống Giang sao? Để đó tao lo cho !"

Thế rồi hôm sau nó mua siro đá bào tới giảng hoà với thằng kia. Nó cũng không biết chuyện đó, chỉ biết sau khi nghe bạn bè kể lại.

Bữa cuối cùng bế giảng kết thúc khoá học tiểu học thằng kia bị đập 1 trận tưng bừng

Đó là sự xuất hiện của lão 3

Rồi lên cấp 2, bạn bè của nó nó cũng vẫn rất tốt, kẻ thù của nó thì nể 3 phần, sợ 3 phần, khinh 4 phần

Với sự nhu nhược và mê gái của lão đại, sự trọng nghĩa khinh tài của lão nhị, nó luôn bị bạn bè mượn tiền mà không thèm trả (thậm chí nó ko cần và ko nghĩ tới việc sẽ được trả lại).

Nhiều khi nó biết nó bị lợi dụng nhưng cũng cứ mặc họ, nó ko để ý. Một bữa kia thằng bạn nhà nghèo nói với nó cần tiền mua sách (hay đóng tiền học tui quên rồi) cho nhỏ em, mà má của thằng bạn về quê lo đám ma ông ngoại nó chưa lên kịp. Không suy nghĩ,  nó móc hết từng đồng bạc cuối cùng trong túi cho thằng bạn mượn 100 ngàn.

Nhưng cuối cùng nó phát hiện thằng đó lấy tiền đi mua đồ trong game online
Tối đó nó ngủ và cứ ấm ức sao mình ngu, tin bạn, dại gái

Thế rồi tối hôm đó tôi xuất hiện.

Nói tóm lại lão đại nó rất tin người, nhu nhược, ngu si khi sống ngoài xã hội


Lão nhị là thằng chơi rất thân với đám bạn bụi đời, thằng này rất nóng tính và rất cộc, chỉ là 1 thằng trâu điên không có đầu óc, chỉ nghĩ nghĩa khí và luôn bênh vực bạn bè không cần biết bạn mình đúng hay sai

Lão tam rất nham hiểm, luôn đặt lợi ích của mình lên trên hết, sẵn sàng bất chấp thủ đoạn để đạt được mục đích dù phải trả giá nào hay thời gian có dài bao lâu.

Bản thân tui thì đỡ hơn 3 thằng đó, tui ko có ngu dại như lão đại, không nóng nảy như lão nhị mà cũng không hiểm ác như lão tam. Nhưng thật sự tôi lại là 1 con người không có tình cảm

3 thằng kia, lão đại nó yêu Ngọc và Nga thật lòng, lão tam nó yêu Trang, lão nhị thì vì anh em chiến hữu.

Nhưng tôi thì khác, vì tôi không yêu ai hơn chính bản thân tôi. Tôi làm quen Ngọc cho lão đại, lấy lòng Trang cho lão tam. Tôi chắc chắc Ngọc và Trang yêu lão tứ này chứ không yêu 2 thằng kia nhưng biết làm sao bây giờ. Tôi chỉ có thể chắc chắn tôi là 1 loài máu lạnh hay nói đúng hơn tôi là người không có cảm xúc.

Sau khi cảm thấy mình cứ bị mất trí nhớ cách quãng, lão đại đã bí mật tới bác sĩ tâm lý, gần 1 năm sau, 4 anh em chúng tôi đã có dịp gặp gỡ nhau và chúng tôi có cách để thay thế cho nhau khi cần xử lý tình huống. Nhưng theo lời khuyên của bác sĩ,3 trong 4 đứa chúng tôi nên biến mất để có cuộc sống tốt hơn sau này cho bản thân. Tôi không muốn như vậy, vì tôi còn nhiều việc chưa làm.

Chủ Nhật, 3 tháng 4, 2011

Nụ Hôn Đầu Đời

Hình như là..... chưa có ai.... ép... mình hôn cả.... hihihihihihi. ... bây giờ phải đi ngược lại quá khứ tìm tòi xem.... không chừng bị quên một khoảng thời gian nào đó rồi không chừng. 







Ngày xưa khi tui còn bé, 1 ngày xấu trời nọ ra bãi cỏ đầu đường chơi với mí đứa bạn....
Thì bất ngờ gặp 1 ả đàn chị....Ả giả vờ mần quen, rồi ả zụ khị tui chơi chung xe đồ chơi với ả .
....

 Rồi hướng dẫn tui chơi nữa …
Nà .. chạy zì nà … Ðó …
Rồi bất thình lình, ả chụp cổ tui hun cái chụt … hix …  
 Ả thì thỏa mãn, cười khoái chí … tui thì ngẩn ngơ, chưa biết rõ điều gì đã xảy ra
Rồi tui tự nghĩ thương cho thân phận bèo bọt bị chà đạp của tui, nụ hôn trinh nguyên bị cướp trắng trợn … Tui .. hix … hix ..
 Ả thấy vậy, chắc trong lòng cũng lo lo sợ tui báo cảnh sát, liền lấy kẹo ra zụ khị tui
Tui ngây thơ nghe theo … Ăn liền (ngu zì ko ăn chứ ..)
 Zị là nụ hôn đâu đời của tui bị cướp như vậy đó... Hahaha...









1 trận Đánh Nhau

Chiều thứ 5 tuần trước 24 / 3 / 2011 đáng lẽ đã đánh thằng bí thư nhưng đám bạn hẹn lại tuần này, mình thì từ bé đến giờ đánh nhau hơn trăm trận chả ngán thằng nào, nhưng cần phải có bạn bè xem để cỗ vũ lấy tinh thần để đánh nhau thêm hăng.

Sáng thứ 5 hẹn mấy thằng bạn lớp TN08TH chiều xử lý, bọn nó rủ nhau đi nhậu  để lên tinh thần. Kết quả cả 3 thằng xỉn quá ngủ gục luôn, đến chiều thằng kia nghe có hơi bão hay sao mà nghỉ học, 3 thằng bạn cũng ngủ ngon lành ở nhà.

Hiệp 1

Sáng thứ 6 rủ được 3 thằng bạn ở TC10CK trợ chiến. Thằng bí thư biết sợ nên đi ké xe nhỏ bạn chở về. Vừa ra cổng mình đã chặn xe và đánh nó

Dĩ nhiên là 1 Versus 1

Round 1 - Fight

xe nhỏ bạn ngã (nhỏ mới dắt xe ra khỏi cổng,chưa thấy thằng con trai gì mà để con gái dắt xe mình đã ngồi tót lên trên)  thằng kia mới té xuống đất chưa có bị gì nặng ngoại trừ 2 phát vào mặt và 1 phát văng cả nón bảo hiểm, nó té xe ngã xuống đất nằm nguyên 1 con,tay chân nắm chặt áo mình ức chế là mình quên không đạp cho mấy phát , bảo vệ + giữ xe ra cản, lên xe còn mạnh miệng, lúc nó chạy đi mình còn nhào ra định binh 1 phát, nó lấy nón bảo hiểm quơ ra cản.
Nu pogodi  tao chưa tha mày đâu biệt danh hồi cấp 2 của tao là chewingum đó con ơi
Tổng kết chiến tranh : nó dơ áo quần, trầy trụa sơ sơ, mình thì nothing

Kết húc hiệp 1 tỉ số là 1 - 0 mình dẫn trước

Hiệp 2

Nghe nói nón bảo hiểm nó cứng, mình mượn đám bạn bên lớp TC10CK 1 món "dụng cụ học tập" đó là


hên sao Ngân thấy và giữ lại đến chiều mới trả, nếu không giờ này thánh Peter và chúa Jesus đã tiếp đón 1 con chiên ngoan đạo.

giờ ra về, nó khôn hơn hôm qua khi biết mình đang đứng ngoài đường me nó. Nhưng hôm nay không có thằng bạn nào ở cạnh mình thì nó không biết điều đó nên không dám ra khỏi cổng, đợi lâu đói bụng, mình định về nhà thì thấy nó bước ra để đi ăn trưa.

Round 2 - Fight

Không chần chờ mình dựng xe xuống nhào từ bên đường xông thẳng vào. 1 Chiêu "Vô Ảnh Cước" vào bụng, liền theo đó tung 3 thức "Kim Cang Phục Cẩu Quyền" vào thẳng mặt.
Cũng không còn kể là quân tử đánh người không đánh mặt, cứ nhè mặt mà mình dọng liên tu bất tận.
Cũng như hôm qua nó té xuống và cũng nắm chặt lấy áo quần mình. Nắm áo tao hả ?  và thế là lãnh thêm vài cú đạp. Lại mấy ông bảo vệ và giữ xe trường ra can có điều hôm nay đánh đã tay hơn nhiều.

Tổng kết : mỏ máu, mũi máu, mắt bầm và dĩ nhiên kẻ có diễm phúc đó là nó, mình thì xui quá không có cái gì để làm chiến tích khoe bà con


Chiều thứ 7

Dãy C và dãy B nối với nhau thành chữ L, có điều dãy C đang xây lại nên chỗ nối 2 dãy đã bịt kín, Phòng B26 nằm cuối dãy B, ngay chỗ nối tiếp dãy C trở thành phòng trong cùng.
Muốn đi về phải đi qua phòng B25, B24, B23, B22, B21

Lớp mình học là B26, Cơ khí học B25, Công nghệ KT Điện tử B24
Giờ học môn Pháp luật thằng đó giỡn mặt với thầy giáo, hỏi "bộ thầy không biết thang máy là cái gì hả"
giờ ra chơi nó đi qua 2 lớp kia thì nhận đc 30 ánh mắt hầm hừ nhìn nó, cũng biết sợ cuối cùng nhờ 1 nhỏ con gái đứng ra xin lỗi làm hoà.
Thôi bỏ đi Hạng Vũ không thèm chấp mấy thằng tiểu nhân như Lưu Bang

Thứ Sáu, 1 tháng 4, 2011

chết

có hai người đang uống trà , sau đó có một người tùy ý nói ra một câu :

- Chúng ta chết đi

Người kia cũng tùy tiện lấy ra một thanh đao cắt cổ mình … cảnh tượng này , cho ai nhìn mà trong lòng chả phát lạnh ?

Ánh mắt này … thần ơi … đây là ánh mắt gì vậy !

Trong ánh mắt này không có bất cứ cái gì , phảng phất hoàn toàn coi rẻ mọi thứ trên đời !

Thậm chí cả sống chết trong mắt đối phương cũng không đáng giá một xu 

Người trẻ tuổi này đã rất yếu , vẫn trả lời rất bình thản :

- Ngươi muốn giết ta ?

Câu hỏi này rất kỳ quái , cộng với giọng điệu của hắn lại có chút quỷ dị khó hiểu

Daminess không do dự gật đầu :
- Đúng !

- Ờ , thế giết đi
Gã này hỡ hứng đáp , còn nói thêm một câu :
- Thật tiếc , ta còn chưa nghĩ ra cái này

Trước khi chết , ánh mắt hắn vẫn dán chặt vào mấy hình kỳ dị trên khối băng , phảng phất chuyện sống chết cũng không quan trọng bằng cái đó


không phải chưa từng gặp dũng sĩ không sợ chết

Nhưng thực tế , đa số dũng sĩ không phải là thật sự không sợ chết , mà là dũng khí kích phát ngăn cản nỗi sợ chết mà thôi

Nhưng mà … đám người trên này … Vẻ mặt lãnh đạm gần như tro tàn , hiển nhiên , bọn họ chân chính không để ý tới sống chết !