Tổng số lượt xem trang

Thứ Sáu, 6 tháng 5, 2011

Thích Xàm

Sưu tầm trên google
Xin lỗi nhà thơ Giang Nam

Ai bảo lai rai là khổ
Tôi mơ màng men rượu bốc lên cao
Có những lần say xỉn té xuống ao
Vợ bắt gặp chưa mắng roi nào
Đã khóc
Cô bé nhà bên cười khúc khích
Chị cấm cửa rồi
Tối nay qua ngủ với em

Xàm tiếp
Nguồn Google và có chỉnh sửa thêm thắt

Có lẽ một ngày chúng mình sẽ lại yêu
Nhưng không phải yêu nhau mà là yêu người khác
Anh sẽ nắm tay người con gái khác
Và dịu dàng hơn lúc vuốt tóc em ngày xưa
Em rồi sẽ lo lắng khi trời mưa
Sợ mưa ướt áo người con trai khác
Bức ảnh cô gái kia dù vô tình thất lạc
Em cũng chẳng buồn vẽ cho xấu hơn em
Anh rồi cũng chẳng còn ghen
Khi không anh em diện quần áo đẹp
Tại phố đông người hay sợi dây tơ hồng không còn nữa
Nên chúng mình cứ lạc dù đi thoáng qua nhau
Rồi ngày đó em mặc áo cô dâu
Anh chụp ảnh chung mà không cùng làm chú rể
Những đứa con của em sẽ yêu thương cha mẹ
Ảnh gia đình chẳng có khuôn mặt anh
Giông bão sẽ qua ô cửa màu xanh
Em sẽ làm thơ về tiếng cười con trẻ
Về ngôi nhà và người em yêu hơn tất cả
Như anh cũng nghĩ về vợ mình và hạnh phúc dài lâu
 Như ánh sao lung linh trên đỉnh đầu
Em từng nghĩ anh là ngôi sao sáng nhất
Nhưng đời mà em, đời  nào đâu phải cổ tích
Chàng chăn cừu đã bỏ nàng Stephane đi xa
Anh đi để viết tiếp những bản tình ca
Mãi dịu dàng và thiết tha như ngày cũ

Thứ Ba, 26 tháng 4, 2011

Nhức đầu

Từng cơn nhức đầu cứ thoắt ẩn thoắt hiện trong đầu cứ như chơi trốn tìm. Đã bảo đừng ham hố giành quyền lợi mà có nghe đâu! cái thằng lão Tứ chết tiệt này.
Càng lúc mình càng cảm giác mình sắp rời xa chốn bụi trần này, kệ đi theo lão Đại cũng tốt, dù sao cũng kết thúc được câu chuyện không có hồi kết này. Nhưng nghĩ lại mình đi rồi thì lại lo cho lão nhị, thằng này suy nghĩ đơn giản, hết mình vì bạn bè, chỉ sợ nó nghe lão tứ dụ ngọt là cũng ra đi theo 2 đứa mình luôn. Mà mình để ý kỹ là càng ngày càng có nhiều người không ưa Lão Tứ.

Tứ à anh để cho mày lời khuyên này, mày có lạnh lùng đến mức nào thì cũng nên chừa đường lùi, chưa chắc bây giờ mày không cần người ta thì vĩnh viễn sau này cũng vậy đâu em trai. Trang đi lấy chồng rồi anh mày giờ đây cũng chẳng còn lưu luyến gì, chỉ tội lão nhị....

Thứ Năm, 21 tháng 4, 2011

Buồn

thế là 1 người đã chết đi và trong kí ức của người đó, có 2 người đã biến mất.

Chiều này, Sự vô cảm và thói bất cần đời của Lão Tứ đã làm cho nhiều người hiểu lầm, thôi thì việc gì đến cứ đến giải thích chỉ thêm mệt mà ko ai tin.

Từ trước đến nay nó cứ nghĩ rằng nó là giỏi nhất, là số 1, là thứ mà không gì có thể thay thế. Lão Đại đã ra đi dù thật sự Lão đại là người có quyền nhất, thân xác này là của hắn. Bao giờ mới tới lượt lão tam này. Không, dù có ra đi mình cũng sẽ kéo lão tứ đi cùng.

Từ lúc bắt đầu đến giờ trò chơi cũng đã kéo dài quá 10 năm rồi. Phải chấm dứt nó thôi, không thể nào để nó như vậy được nữa. Vĩnh biệt những người thân yêu, tôi luôn yêu mến mọi người.

BẤT CẨN của "Đá"

BẤT CẨN
Tg: Đá

Em bất cẩn để buồn rơi trong mắt
Một đời hoa vương vất những bụi mờ
Anh bất cẩn để  người yêu thất lạc
Ngó chốn nào cũng thấy dấu môi xưa

Người bất cẩn nên đời đầy bất trắc
Em bất an nên bày chuyện không ngờ
Yêu dấu cũ nhếch nụ cười thất sắc.
Người dài tay níu những cơn mơ

Thôi, đã trót buông tay rời tuổi dại
Thì lớn khôn theo đen trắng cuộc đời
Ngồi chằm khíu những cơn đau nhói
Chỉ thêm đau đến hết một cuộc người

Thứ Bảy, 16 tháng 4, 2011

Người không cảm xúc

Hiện tại tui là lão tứ. Tôi nói ra câu chuyện này có thể sẽ không có ai tin, nhưng thôi tui cứ kể

Cha mẹ khi sinh chúng tôi ra mới đầu chỉ có lão đại

Lão đại nó rất hiền lành, lễ phép và nhát gan, trước năm lớp 6 nó hay bị bạn bè ăn hiếp coi như trò đùa để mà giễu cợt.

rồi 1 hôm sau khi bị thằng bạn trong lớp đánh nó cướp tiền nó về nhà và ngủ trong tức tối
Nó chỉ muốn sống hiền lành với mọi người mà sao cứ bị hiếp đáp
Tối đó trong giấc mơ nó thấy nó nói chuyện với chính nó

"Mày là ai ?"

"Tao là mày"

"Mày là tao vậy tao là ai?"

Trong đầu nó cứ lẩn quẩn 3 câu hỏi đó
Sáng hôm sau thằng nhóc vừa ăn hiếp nó chiều qua bị nó đánh. Nó thì bị mời phụ huynh, vì bình thường nó rất hiền nên cô giáo cũng ko hiểu vì sao nó lại đánh bạn.

Đêm trước ngày hôm đó lão nhị đã ra đời !


Chính bản thân nó cũng ko biết, nó chỉ biết lúc nó ngủ là tối ngày thứ 4 mà lúc nó thức dậy đã là sáng ngày thứ 6. Nó không xem lịch mà chỉ soạn cặp theo thói quen vì sáng hôm đó nó soạn cặp cho ngày thứ 5 mà vô trường cô dạy mấy môn của ngày thứ 6

Bạn bè hỏi thăm vì sao hôm qua nó dám đánh thằng đầu gấu của lớp, đánh một cách điên cuồng, thằng kia té ngã xin lỗi mà nó vẫn cứ đánh. Mà thật ra nó cũng chẳng biết gì

Rồi từ đó kí ức ngày có ngày mất, một hôm nó mất kí ức 2 ngày, trưa hôm sau ra về nó bị hơn 7 thằng phục kích ở con hẻm cách trường không xa, cầm gậy gộc dí đánh nó, lấy đá chọi.

Nó lờ mờ hiểu ra có vấn đề gì đó, rồi tối hôm đó nó ngủ, nó lại thấy 2 thằng giống y hệt nó cãi nhau
1: "Mày ngu quá, nóng là chết' _
2: "Nó đánh tụi mình, tao không đánh nó ko lẽ đứng yên chịu trận như thằng ngu kia ?"
1 : "cái gì cũng phải dùng mưu kế, mày không nhớ Cao Cầu dùng kế dụ Tống Giang sao? Để đó tao lo cho !"

Thế rồi hôm sau nó mua siro đá bào tới giảng hoà với thằng kia. Nó cũng không biết chuyện đó, chỉ biết sau khi nghe bạn bè kể lại.

Bữa cuối cùng bế giảng kết thúc khoá học tiểu học thằng kia bị đập 1 trận tưng bừng

Đó là sự xuất hiện của lão 3

Rồi lên cấp 2, bạn bè của nó nó cũng vẫn rất tốt, kẻ thù của nó thì nể 3 phần, sợ 3 phần, khinh 4 phần

Với sự nhu nhược và mê gái của lão đại, sự trọng nghĩa khinh tài của lão nhị, nó luôn bị bạn bè mượn tiền mà không thèm trả (thậm chí nó ko cần và ko nghĩ tới việc sẽ được trả lại).

Nhiều khi nó biết nó bị lợi dụng nhưng cũng cứ mặc họ, nó ko để ý. Một bữa kia thằng bạn nhà nghèo nói với nó cần tiền mua sách (hay đóng tiền học tui quên rồi) cho nhỏ em, mà má của thằng bạn về quê lo đám ma ông ngoại nó chưa lên kịp. Không suy nghĩ,  nó móc hết từng đồng bạc cuối cùng trong túi cho thằng bạn mượn 100 ngàn.

Nhưng cuối cùng nó phát hiện thằng đó lấy tiền đi mua đồ trong game online
Tối đó nó ngủ và cứ ấm ức sao mình ngu, tin bạn, dại gái

Thế rồi tối hôm đó tôi xuất hiện.

Nói tóm lại lão đại nó rất tin người, nhu nhược, ngu si khi sống ngoài xã hội


Lão nhị là thằng chơi rất thân với đám bạn bụi đời, thằng này rất nóng tính và rất cộc, chỉ là 1 thằng trâu điên không có đầu óc, chỉ nghĩ nghĩa khí và luôn bênh vực bạn bè không cần biết bạn mình đúng hay sai

Lão tam rất nham hiểm, luôn đặt lợi ích của mình lên trên hết, sẵn sàng bất chấp thủ đoạn để đạt được mục đích dù phải trả giá nào hay thời gian có dài bao lâu.

Bản thân tui thì đỡ hơn 3 thằng đó, tui ko có ngu dại như lão đại, không nóng nảy như lão nhị mà cũng không hiểm ác như lão tam. Nhưng thật sự tôi lại là 1 con người không có tình cảm

3 thằng kia, lão đại nó yêu Ngọc và Nga thật lòng, lão tam nó yêu Trang, lão nhị thì vì anh em chiến hữu.

Nhưng tôi thì khác, vì tôi không yêu ai hơn chính bản thân tôi. Tôi làm quen Ngọc cho lão đại, lấy lòng Trang cho lão tam. Tôi chắc chắc Ngọc và Trang yêu lão tứ này chứ không yêu 2 thằng kia nhưng biết làm sao bây giờ. Tôi chỉ có thể chắc chắn tôi là 1 loài máu lạnh hay nói đúng hơn tôi là người không có cảm xúc.

Sau khi cảm thấy mình cứ bị mất trí nhớ cách quãng, lão đại đã bí mật tới bác sĩ tâm lý, gần 1 năm sau, 4 anh em chúng tôi đã có dịp gặp gỡ nhau và chúng tôi có cách để thay thế cho nhau khi cần xử lý tình huống. Nhưng theo lời khuyên của bác sĩ,3 trong 4 đứa chúng tôi nên biến mất để có cuộc sống tốt hơn sau này cho bản thân. Tôi không muốn như vậy, vì tôi còn nhiều việc chưa làm.

Chủ Nhật, 3 tháng 4, 2011

Nụ Hôn Đầu Đời

Hình như là..... chưa có ai.... ép... mình hôn cả.... hihihihihihi. ... bây giờ phải đi ngược lại quá khứ tìm tòi xem.... không chừng bị quên một khoảng thời gian nào đó rồi không chừng. 







Ngày xưa khi tui còn bé, 1 ngày xấu trời nọ ra bãi cỏ đầu đường chơi với mí đứa bạn....
Thì bất ngờ gặp 1 ả đàn chị....Ả giả vờ mần quen, rồi ả zụ khị tui chơi chung xe đồ chơi với ả .
....

 Rồi hướng dẫn tui chơi nữa …
Nà .. chạy zì nà … Ðó …
Rồi bất thình lình, ả chụp cổ tui hun cái chụt … hix …  
 Ả thì thỏa mãn, cười khoái chí … tui thì ngẩn ngơ, chưa biết rõ điều gì đã xảy ra
Rồi tui tự nghĩ thương cho thân phận bèo bọt bị chà đạp của tui, nụ hôn trinh nguyên bị cướp trắng trợn … Tui .. hix … hix ..
 Ả thấy vậy, chắc trong lòng cũng lo lo sợ tui báo cảnh sát, liền lấy kẹo ra zụ khị tui
Tui ngây thơ nghe theo … Ăn liền (ngu zì ko ăn chứ ..)
 Zị là nụ hôn đâu đời của tui bị cướp như vậy đó... Hahaha...









1 trận Đánh Nhau

Chiều thứ 5 tuần trước 24 / 3 / 2011 đáng lẽ đã đánh thằng bí thư nhưng đám bạn hẹn lại tuần này, mình thì từ bé đến giờ đánh nhau hơn trăm trận chả ngán thằng nào, nhưng cần phải có bạn bè xem để cỗ vũ lấy tinh thần để đánh nhau thêm hăng.

Sáng thứ 5 hẹn mấy thằng bạn lớp TN08TH chiều xử lý, bọn nó rủ nhau đi nhậu  để lên tinh thần. Kết quả cả 3 thằng xỉn quá ngủ gục luôn, đến chiều thằng kia nghe có hơi bão hay sao mà nghỉ học, 3 thằng bạn cũng ngủ ngon lành ở nhà.

Hiệp 1

Sáng thứ 6 rủ được 3 thằng bạn ở TC10CK trợ chiến. Thằng bí thư biết sợ nên đi ké xe nhỏ bạn chở về. Vừa ra cổng mình đã chặn xe và đánh nó

Dĩ nhiên là 1 Versus 1

Round 1 - Fight

xe nhỏ bạn ngã (nhỏ mới dắt xe ra khỏi cổng,chưa thấy thằng con trai gì mà để con gái dắt xe mình đã ngồi tót lên trên)  thằng kia mới té xuống đất chưa có bị gì nặng ngoại trừ 2 phát vào mặt và 1 phát văng cả nón bảo hiểm, nó té xe ngã xuống đất nằm nguyên 1 con,tay chân nắm chặt áo mình ức chế là mình quên không đạp cho mấy phát , bảo vệ + giữ xe ra cản, lên xe còn mạnh miệng, lúc nó chạy đi mình còn nhào ra định binh 1 phát, nó lấy nón bảo hiểm quơ ra cản.
Nu pogodi  tao chưa tha mày đâu biệt danh hồi cấp 2 của tao là chewingum đó con ơi
Tổng kết chiến tranh : nó dơ áo quần, trầy trụa sơ sơ, mình thì nothing

Kết húc hiệp 1 tỉ số là 1 - 0 mình dẫn trước

Hiệp 2

Nghe nói nón bảo hiểm nó cứng, mình mượn đám bạn bên lớp TC10CK 1 món "dụng cụ học tập" đó là


hên sao Ngân thấy và giữ lại đến chiều mới trả, nếu không giờ này thánh Peter và chúa Jesus đã tiếp đón 1 con chiên ngoan đạo.

giờ ra về, nó khôn hơn hôm qua khi biết mình đang đứng ngoài đường me nó. Nhưng hôm nay không có thằng bạn nào ở cạnh mình thì nó không biết điều đó nên không dám ra khỏi cổng, đợi lâu đói bụng, mình định về nhà thì thấy nó bước ra để đi ăn trưa.

Round 2 - Fight

Không chần chờ mình dựng xe xuống nhào từ bên đường xông thẳng vào. 1 Chiêu "Vô Ảnh Cước" vào bụng, liền theo đó tung 3 thức "Kim Cang Phục Cẩu Quyền" vào thẳng mặt.
Cũng không còn kể là quân tử đánh người không đánh mặt, cứ nhè mặt mà mình dọng liên tu bất tận.
Cũng như hôm qua nó té xuống và cũng nắm chặt lấy áo quần mình. Nắm áo tao hả ?  và thế là lãnh thêm vài cú đạp. Lại mấy ông bảo vệ và giữ xe trường ra can có điều hôm nay đánh đã tay hơn nhiều.

Tổng kết : mỏ máu, mũi máu, mắt bầm và dĩ nhiên kẻ có diễm phúc đó là nó, mình thì xui quá không có cái gì để làm chiến tích khoe bà con


Chiều thứ 7

Dãy C và dãy B nối với nhau thành chữ L, có điều dãy C đang xây lại nên chỗ nối 2 dãy đã bịt kín, Phòng B26 nằm cuối dãy B, ngay chỗ nối tiếp dãy C trở thành phòng trong cùng.
Muốn đi về phải đi qua phòng B25, B24, B23, B22, B21

Lớp mình học là B26, Cơ khí học B25, Công nghệ KT Điện tử B24
Giờ học môn Pháp luật thằng đó giỡn mặt với thầy giáo, hỏi "bộ thầy không biết thang máy là cái gì hả"
giờ ra chơi nó đi qua 2 lớp kia thì nhận đc 30 ánh mắt hầm hừ nhìn nó, cũng biết sợ cuối cùng nhờ 1 nhỏ con gái đứng ra xin lỗi làm hoà.
Thôi bỏ đi Hạng Vũ không thèm chấp mấy thằng tiểu nhân như Lưu Bang

Thứ Sáu, 1 tháng 4, 2011

chết

có hai người đang uống trà , sau đó có một người tùy ý nói ra một câu :

- Chúng ta chết đi

Người kia cũng tùy tiện lấy ra một thanh đao cắt cổ mình … cảnh tượng này , cho ai nhìn mà trong lòng chả phát lạnh ?

Ánh mắt này … thần ơi … đây là ánh mắt gì vậy !

Trong ánh mắt này không có bất cứ cái gì , phảng phất hoàn toàn coi rẻ mọi thứ trên đời !

Thậm chí cả sống chết trong mắt đối phương cũng không đáng giá một xu 

Người trẻ tuổi này đã rất yếu , vẫn trả lời rất bình thản :

- Ngươi muốn giết ta ?

Câu hỏi này rất kỳ quái , cộng với giọng điệu của hắn lại có chút quỷ dị khó hiểu

Daminess không do dự gật đầu :
- Đúng !

- Ờ , thế giết đi
Gã này hỡ hứng đáp , còn nói thêm một câu :
- Thật tiếc , ta còn chưa nghĩ ra cái này

Trước khi chết , ánh mắt hắn vẫn dán chặt vào mấy hình kỳ dị trên khối băng , phảng phất chuyện sống chết cũng không quan trọng bằng cái đó


không phải chưa từng gặp dũng sĩ không sợ chết

Nhưng thực tế , đa số dũng sĩ không phải là thật sự không sợ chết , mà là dũng khí kích phát ngăn cản nỗi sợ chết mà thôi

Nhưng mà … đám người trên này … Vẻ mặt lãnh đạm gần như tro tàn , hiển nhiên , bọn họ chân chính không để ý tới sống chết !

Thứ Ba, 29 tháng 3, 2011

Chém Gió Tán Gái Chân Kinh - Quyển Hạ

Con gái thường hỏi những câu .. khó trả lời. Nhưng nếu bạn trả lời được, 100% chiến thắng trong tay bạn. Dưới đây là gợi ý…

Hỏi: Em là mối tình thứ mấy của anh?

Đáp: Không phải là đầu tiên, chưa chắc là cuối cùng, và dĩ nhiên không phải là “duy nhất”. Nhưng là mãi mãi.

H: Tại sao anh yêu em?

Đ: Nếu biết tại sao thì anh đã biết cách ngừng yêu em rồi.

H: Anh có phải là người chung thủy không?

Đ: Không. Nếu chung thủy anh đã không phản bội lại người phụ nữ từng là duy nhất của đời anh để quay sang yêu em.

H: (nghẹn ngào)

Đ: Mẹ anh.

H: Nếu em không xinh/ giỏi…. như bây giờ liệu anh có yêu em không?

Đ: Không. Lúc đó em đâu còn là em nữa.

H: Em sẽ nhận lời yêu anh nếu anh dám nhảy xuống hồ này vì em?

Đ: Không. Anh đâu có muốn em yêu một thằng ngu.

H: Không biết sau này anh hay em chết trước nhỉ?!

Đ: Hy vọng là em. Anh không muốn em phải chịu đựng cảm giác đau khổ khi phải sống một mình trên đời này.

H: Bạn bè anh có ủng hộ chúng ta quen nhau không?

Đ: Dĩ nhiên là không. Yêu em, anh không còn tâm trí và thời gian để dành cho bạn bè nữa.

H: Trước đây anh có từng nghĩ sẽ yêu một người như em không?

Đ: Không. Anh thậm chí không dám nghĩ đến điều cao xa như thế.

H: Anh ghét đi shopping với em lắm đúng không?

Đ: Ừ, rất ghét. Cùng một quãng thời gian đó, nếu ta vào quán café, anh sẽ nói được một ngàn lần câu “anh yêu em”.

H: Khi nói “anh yêu em”, anh có lừa dối em không?

Đ: Có. Thật ra là “anh yêu em rất nhiều”

H: Anh có nhớ em khoảng 10 phút một lần không?

Đ: Vậy trong 10 phút đó anh biết làm gì khác?

Chém Gió Tán Gái Chân Kinh - Quyển Thượng

 Cái này đọc trên 1 Forum và thấy vui quá nên post lên chơi, chứ tớ là tớ chẳng phải hạng người như thế này, đừng đánh giá cái nhân phẩm đã được phục hồi lần thứ mười mấy ở trung tâm Phục Hồi Nhân Phẩm của tớ

Đầu tiên mạn phép ace là phần bí kíp tán gái sơ đẳng:

Tán gái có nhiều cách, ở đây tại hạ chỉ nêu phương pháp tối ưu, anh em tùy nghi sử dụng. Trước hết, tán gái phải có vũ khí, vũ khí ở đây có thể là đẹp trai (nếu anh em đẹp trai), có thể là chai mặt (nếu mặt xấu như tại hạ), có thể giàu (có tiền là một lợi thế), có thể nghèo (nghèo quăng cùi bắp cũng là lợi thế, lợi thế cùi dễ liều), có thể là tài lẻ bẩm sinh như thể thao (chạy, nhảy, đá banh, bay kẹp cổ, đánh lộn…), âm nhạc (chơi guitar, acmonica, organ, đàn bầu…), thơ văn…, (chắc chắn anh em phải có năng khiếu về một cái gì đó, còn không chỉ còn mỗi cách… đẹp trai thôi). Bởi vậy kinh nghiệm ngàn năm được đúc kết lại , ghi lên bìa cuốn cẩm nang tán gái 2 câu thơ:

Không giàu thì phải đẹp trai

Không thông kinh sử... Phải dài 1 gang..

Khi đụng trận, ngoài phương pháp tối ưu, anh em phải sử dụng các sở trường nói trên để bổ trợ mình. Nắm bắt rõ tâm lý đối thủ nghĩ gì, muốn gì, từ đó lập kế hoạch, phương pháp, chiến thuật, chiến dịch, chiến lược…để tán. Bên cạnh đó, phải thực hiện bài quấy rối tình … địch như đâm bị thóc chọc bị gạo, nói xấu sau lưng, chọc quê, xỏ xiên nhau, thậm chí phải oánh lộn để tranh giành. Tâm niệm rằng nếu biết tạo dựng thời cơ, lúc cương lúc nhu, lúc thờ ơ hững hờ, lúc điên cuồng ráo riết, như thế, dẫu có lúc tuyệt vọng hết biết cũng sẽ có ngày thắng lợi oanh liệt.

Chung quy lại con gái chỉ có xấu và đẹp để từ đó yêu và ghét, cũng vì thế tán gái có mấy loại sau:

I. Tán gái xấu:

1) Tán gái xấu toàn diện:

Tán gái dễ nhất không gì qua tán bọn gái xấu toàn diện, có nhiều danh từ tương đương mà anh em cần biết thêm như “tàn canh giá lạnh”, “ma chê quỷ hờn”. Với bọn này chỉ có một từ để diễn tả:”Xấu”, xấu khỏi chê, xấu từ mỏ ác đến gót chân, xấu từ trái qua phải, từ sau ra trước, xấu từ không gian (chỗ nào cũng xấu) đến thời gian ( từ nhỏ đến giờ và mai sau). Các bác giải phẫu thẩm mỹ mà gặp bọn này như buồn ngủ gặp chiếu manh. Thẩm mỹ viện phát triển là nhờ công bọn này. Cách tiếp cận rất dễ dàng, coi ả nào mà đám con trai không thèm tiếp chuyện trong lớp lẫn ngoài đời, không thèm galăng, không thèm bất cứ thứ gì trên người của ả, thậm chí thà chết còn hơn…. quen là đích thị, về khoản mặt mũi cứ nhắm loại hình đa diện lồi bất đối xứng là được, mặt càng mụn càng tốt (đậu mùa hết rồi thì còn thủy đậu!), răng đen như cột nhà cháy, cao dưới mét tư là đúng chuẩn. Cách tán cũng dễ: ”Bất chiến tự nhiên thành”, ngồi yên nó cũng lao vào mà tán ngược mình. Đặc điểm của bọn này là viết chữ rất đẹp cùng với giọng nói 108 nên tốt nhất là chỉ liên hệ qua thư hộc bàn hoặc điện thoại, tránh gặp mặt trực tiếp cho nó… đỡ nhát ma nhau. Lỡ gặp mặt thì phải làm như tâm đầu ý hợp, nghĩa là hai đứa cùng nhin… về một hướng, tránh nhìn trực diện nhau có thể bứt tóc móc mắt gây mất đoàn kết giới tính. Khi tâm sự có thể vén tóc hoặc vuốt ót để tìm cảm giác lãng mạn vì bọn con gái đứa nào cái ót cũng đẹp. Chú ý là bọn này khi đã đổ rồi sẽ bám dai như đỉa, anh em lúc đó phải kiên quyết cắt đuôi nếu không muốn rước họa về sau. Mối tình đầu mà lâu sẽ trở thành mối tình… đầu lâu.

2) Tán gái xấu mà chảnh:

Bọn này cũng xấu nhất… trí luôn, dù y học đã can thiệp hết sức bằng công nghệ hiện đại. Cho nên bọn này hay ngụy trang cái xấu bằng các kiểu đầu tóc như xù hấp dầu vàng, quăn cháy đen giòn hay à la mode hiện nay là duỗi cong xông khói, với sự tiếp sức của các Trung tâm vì sự tiến bộ phụ nữ như Triumph, Dior, Shiseido…bọn này có thể làm một số anh em quáng gà dao động tư tưởng quyết liệt bởi đẹp xấu lẫn lộn. Hãy vừa tán vừa thuyết phục em nó chơi trò “chọn giá đúng” lại bản thân. Bọn này nếu không hoang tưởng cũng bị tự kỉ ám thị nặng. Xấu mà tưởng đẹp nên chảnh là căn bệnh nan y của chuyên ngành thần kinh học thẩm mỹ. Phải dùng thuốc đặc trị, phác đồ điều trị tốt nhất là cứ để em nó chảnh, càng làm cao bao nhiêu càng tốt, cứ khen em nó tới tấp, dồn dập, vồ vập, bọn nó sẽ tưởng mình khen thiệt và nghĩ rằng bọn nó cũng đẹp thiệt. Khi bệnh đã nặng lắm rồi thì tán tỉnh bọn này không cần năng khiếu gì sất, chỉ cần khen đẹp đồng thời chú ý khi khen chỗ nào thì phải minh họa chỗ đó, khen tóc đẹp thì vuốt tóc, khen mắt đẹp thì …vuốt mắt, sử dụng chiêu này tuyệt đối không khen từ lỗ rún trở xuống dễ bị ăn đạp. Chú ý bọn này tất nhiên sẽ có một lợi thế so sánh nhất định về một mặt nào đó (trừ khuôn mặt), như hoặc dáng đẹp, hoặc da trắng, hoặc chân dài (vì thế mới chảnh!), nếu ả nào không có một trong các yếu tố trên thì anh em cứ hạ loại rồi xuất qua Đài Loan, Hàn Quốc cho bọn đàn ông bên đó chừa cái tật lâu kéo qua Việt Nam lựa lựa chọn chọn, bị bắt mấy lần mà vẫn chưa sợ, cứ toàn 63 người lấy 1 người, còn khắc khe hơn Intel tuyển công nhân làm mướn.

3) Tán gái xấu mà hiền lành:

Loại này xấu nhưng được cái biết điều, cũng do ý thức được cái xấu và muốn vươn lên qua mặt hai bọn kia. Phân chia làm hai loại rõ rệt: loại xấu hiền bẩm sinh và loại xấu hiền do khổ luyện.

Loại xấu hiền bẩm sinh tuy xấu nhưng cũng tạm được, bởi hiền lành, cái hiền… ăn tiền cái ác mà! Anh em nên để bọn này tập trung học tập vươn lên với đời, dù gì cũng kiếm cái mà di truyền lại cho con cháu sau này...

Loại xấu hiền do khổ luyện thực ra là xấu mà đóng vai ác, qua khổ luyện hiền mà trở nên hiền, sau đó giả bộ nai tơ lừa kẻ khù khờ, trái gió trở giời lên cơn anh em sẽ chịu đời không thấu. Loại này hay săn anh em ta và cũng có ối anh em chết mà không hiểu vì sao tôi chết. Gặp loại này cứ tương kế tựu kế, giả điên khiêng đồ cúng, tán được thì đánh nhanh rút gọn chia tay hoàn... hồn liền. Đừng lo cho tương lai em nó bởi tương lai em nó xáng lạn rạng ngời lắm, thế nào cũng có người anh em nào đó vào tròng cô ả mà thôi.

4) Xấu mà có châu báu:

Loại này còn gọi là xấu giàu. Anh em nào nghèo rớt mồng tơi chỉ còn hai thứ trên người có thể nhắm mắt đưa.... răng và giữ cái còn lại làm kỉ niệm. Là mẫu người trong mộng của anh em nào tuy yêu cái đẹp nhưng phải cắn răng ra... Quảng Ninh để giúp cho mình và gia đình thoát cảnh ba đời nghèo gia truyền. Phải bản lĩnh giữ lấy mình nếu không sẽ phải ăn chả hay phở suốt đời để bù đắp khoản thần kinh mất mát. Cách tán đơn giản mười sáu chữ: than nghèo kể khổ, cung cúc vâng lệnh, phục vụ nhiệt tình, cố đấm ăn xôi. Có thể quen một thời gian hoặc suốt đời tùy khả năng tài chính của khổ chủ.

Ngoài các loại trên ra, gái xấu còn có nhiều loại như xấu… lạ (là một kiểu xấu …lạ, đang nghiên cứu bởi cái xấu này khó diễn tả về chuẩn mực, thậm chí có người lại cho là đẹp), xấu mà có duyên ngầm (cái ngầm này là do mỗi anh em tự đào và phát hiện), xấu nhưng giỏi (loại này là gu của anh em nào học cao và suốt ngày cứ cắm cổ nghiên cứu khoa học); đặc biệt, trong đó còn có một loại hình mà anh em hết sức cảnh giác gặp là tránh xa, đó là xấu …đê tiện (móa, đã xấu mà lại mất nết nữa trời!)


II. Tán gái đẹp:

Đây là phần tán gái nâng cao. Anh em nào không có khiếu tán gái đừng đọc dễ sinh bi quan chán nản sau này …khó có con.
1) Tán gái đẹp nhưng nghèo và ít học:

Bọn này nói chung là đẹp tuy nghèo và ít học, mặt mũi vóc dáng đều được, khổ nỗi thuộc dạng… tóc vàng hoe, nói chuyện với bọn này chỉ cần học đến lớp 9 trường cháy là được. Mình nói một bọn nó có thể hiểu mười, có điều mười chả ăn nhập gì với một. Tiếp xúc bọn này kị nói chuyện về khoa học - kỹ thuật, chính trị - xã hội, văn hóa - nghệ thuật…. có ngày cắn lưỡi, chỉ cần nói về cải lương hoặc tấu hài, sang trọng hơn chút thì phun tí nhạc nhẽo về Ưng Hoàng Phúc hay Châu Gia Kiệt....
post the' thoai, ae ủng hộ post típ ^^!



Còn đây là bí kíp chém gió:

Chém gió tuyệt kĩ là một bí kíp võ công nổi tiếng do Trấn Nam Vương Đại Lý Đoàn Chính Thuần sáng tạo ra vào thời Thiên Long Bát Bộ , ngày xửa ngày xưa á ! Tuyệt kĩ này đã giúp ông có được hơn 10 bà vợ ... Sau đó , ông đã truyền lại cho con trai là Thế tử Đoàn Dự , anh này cũng nhờ tuyệt kĩ này mà nổi tiếng giang hồ , cưa được cô Vương Ngữ Yên , vốn là bồ ruột của Mộ Dung ô Tô

Chém gió tuyệt kĩ được chia ra làm 5 phần , bao gồm " Soi gái " ; " Làm quen " ; " Chém gió " ; " Tấn công " và " Kết liễu " !

1- Soi gái ~!~

Chương thứ nhất :

Trong số những đồng đạo võ lâm chúng ta hiện nay , không ai là chưa 1 lần soi gái , ngoại trừ những thằng GAY hay những thằng mù ra thì hok nói làm gì ! Nhưng có điều , hầu hết các bạn đều soi gái sai phương pháp , sai công thức , sai hoàn toàn những gì được viết trong Chém gió tuyệt kĩ !

Ngồi quán nước , ngậm điếu thuốc , tay cầm tờ Thể Thao , trên bàn có cốc nhân trần ... nhưng có bóng em nào xinh xinh đi qua là bắt sóng rất nhanh và ngay lập tức vứt báo vứt thuốc , mắt dán vào em đó như băng dính cho đến khi em ý đi khuất rồi mới thôi ...

Đang lượn hồ , thấy 1 em xinh vcl thong thả dạo bánh SH ở phía trước ... ngay lập tức phóng lên bằng được , ngó đầu lại giả vờ nhìn xem có 54 sau đít không ( thực ra là nhìn em ý ) ! Rồi ngay lập tức ... Ngẩng mặt lên trời , hỏi tại sao trời lại xanh thế ???

>>> Sai hoàn toàn ! Điều này sẽ dẫn đến sự tự kiêu của con nhỏ đó ! Tự làm mất giá bản thân và danh dự kụa bản thân ! Nếu có ý định tấn công thì ấn tượng ban đầu đã làm các đồng chí tự đánh mất mình

>>> Chém gió tuyệt kĩ đã viết : " Phải hết sức bình tĩnh , không có gì phải như thế ! Ngồi soi gái quán nước thì cứ nhẹ nhàng rít từ từ , điềm tĩnh như không có chuyện gì hết , bình thản ngắm nó nhưng mặt thì tâm trạng như đang tính bóng tính lô tối nay xem cửa trên cửa dưới , tài sửu thế nào ...

Còn trường hợp trên đường , các đồng chí nên phóng qua nhẹ nhàng và mặt cứ vênh lên , nhìn thẳng trước đã , sớm muộn chả gặp đèn đỏ , cứ đi kè kè bên cạnh , dừng cái là ngó được mặt mũi ngay chứ lo gì mà phải vội ... "

Chương thứ hai :

Soi gái xong , không thể thiếu cái bước " Bình phẩm " ... Em này xinh , em này ngon , em này cá sấu , em này 3D ( ***** đỡ được ) ...

>>> Chém gió tuyệt kĩ viết : " Không bao giờ được cá chê con gái trước mặt con gái ... và sau lưng thì càng không thể được ! Con gái rất ghét bị nhận xét , nhất là bình phẩm theo cái kiểu " hàng ngon " ; " mặt dâm dễ thổi kèn " ; " cá sấu " ...

Hành động đúng và chính xác nhất :

+ Đối với những em xinh thì nhẹ nhàng 1 vài cử chỉ : Mặt khẽ ngẩng lên 1 góc 20 độ ( chứng tỏ sự bất ngờ ) ; mồm khẽ mở ra chút xíu ; mắt tỏ vẻ chăm chú và có ấn tượng ...

+ Đối với những em xấu thì nhất quyết không được tỏ ra khinh thường ( mặc dù trong đầu nghĩ như thế ) chỉ cùng lắm khẽ lắc đầu , khẽ nhếch mép cười , khẽ buông 1 câu : LACOSTE ... ! "

Chương thứ ba :

Để đối phó với những em lừa tình hay còn gọi là Donkey Love , Chém gió tuyệt kĩ viết : " Không được tin vào bất cứ cái pic nào , phải ngắm tận mắt , xoa tận tay chúng ta mới biết được thực sự em đó có xinh hay hok ... WebCam cũng chỉ là 1 phần rất nhỏ như 1 sợi lông trong nách mà thôi ! " Điều cần thiết , cần biết và nhất quyết phải làm theo : hẹn gặp và đèo em đi đâu đóa , thử hàng bằng cách phóng nhanh phanh gấp ... họ họ

Tuy nhiên , xem xong pic của các Girl Donkey Love thì cứ khen họ 1 vài câu có chết ai đâu cơ chớ , hớ hớ ngại cái gì ... "

... Phần " Soi gái " xin được tạm dừng tại đây ! Mong muốn được gặp lại các bạn trong các Entry sau , ai có ý kiến gì thì bổ sung cho Chém gió tuyệt kĩ được thêm phần hoàn hảo ! Nhưng tôi chỉ chấp nhận ý kiến của các Boy có thành tích tốt trong tình yêu tình báo ; những Boy nào vớ vẩn thì đừng có bon chen nha , họ họ



Các bạn đã xem phần 1 của " Chém gió tuyệt kĩ " , hôm nay , chúng ta sẽ được tận mắt chứng kiến tại hạ thi triển phần 2 của tuyệt kĩ này qua phần " Làm quen " ...

2- Làm quen

Chương thứ 1 : Xác định đối tượng

Chém gió tuyệt kĩ viết : " Xác định đối tượng và cách thức làm quen là 1 điều hết sức quan trọng ... Thấy con nhỏ này xinh thì trước khi nói chuyện phải điều tra dân số và KHH gia đình rõ ràng , nó như nào , tính ra làm sao ...

Tiếp đó , cần xin được Lích Da Hu , vì làm quen theo cách này đơn giản và hiệu quả nhất ! Nói chiện ít ngại , làm được nhiều trò , chém gió thoải mái mà nó không thấy mặt mình lúc đếi ntn

Lưu ý khi soi nick Girls , có 3 loại :

- Nick lởm , của những em " gái quê tập đú " ( xem Entry : 1 số loại Girl hiện hành ) ... đó là những em Ôshin rỗi việc , rửa bát thừa hơi ... hay đại loại là mấy em sinh viên nghèo vượt khó tập đú :"

Những cái nick thể loại này thường là : yeuanhmaimai... , cobexinhxandethuong... , trondoiyeuanh... !!!!!!! Bỉ ổi và tởm lợm nhất là nangtiencaxinhxinh... <--- Trong 1 lần iEm đang Tống Kim quyết liệt thì con này nó quay sang hỏi : anh ơi , choa iem hoải , chat như lào thì chat được hả anh ???

Mấy con này thì ... đồng chí Ti koài cưa không quá 1 ngày chết ngay

- Nick khủng , của những em cực kì ghê gớm : Dylanxanh_danhchoanh ; dapket_muaPSchoanh ; ... tán những em này thì dễ nhưng phải cẩn thận bị thịt lừa ...

- Nick Xịn : Dùng nhiều ngoại ngữ : Love , cute , xinkxink , pro , vip ... các kiểu ... đếi mới là các em ngoan mà lại dễ tán

Chương thứ hai :

Chuẩn bị cho bản thân ... điều cần nhất là phải chọn cho mình 1 cái nick tương xứng với các em ế ... đừng có : yeuemtrondoi... , maimai1tinhyeu... , doianh_khongthethieu_hinhbongem... bựa vcl , theo lời em gái CK của tớ thì đây là nick của những chàng thợ xây , 90.000 ( cửu vạn ) , bạn của nhà nông ... , họ họ ... bác nào nick như thế này muốn tán gái thì xem lại mình đi nhớ

Chém gió tuyệt kĩ viết : " Trước khi nói chuyện , cần chuẩn bị trước những gì mình cần nói , chuẩn bị cả 1 vài photo , song ... để còn send ... Trước khi Add nick phải PM trước ... phải mở đầu = kịch bản sau :

Chém gió : ( hoặc ; ; )

Đối tượng : Ai đấy ?

Chém gió : anh thấy pic em ở Blog ... nói chiện 1 chí nớ

Tránh trường hợp :

Chém gió lởm : 2222222222222222222222222

Đối tượng : Ai đấy ?

Chém gió lởm : Mình làm quen nhá bạn

Đối tượng : Ignore luôn

Chương thứ ba :
......................

CHIẾC MẶT NẠ QUỶ

Truyện kể rằng: Ác quỷ vô tình rơi mất mặt nạ của mình.Một cô bé tò mò nhặt được ướm thử lên mặt. Mặt nạ của quỷ dính chặt vào da thịt, cô bé không tài nào tháo gỡ được. Cô bé trở thành một con quỷ xấu xí. Cô bé hoảng loạn, chạy thật nhanh về làng kiếm mẹ. Mẹ cô không nhận ra cô cùng người trong làng đuổi cô bé đi.Cô bé tội nghiệp đau đớn tột cùng. Thế rồi, cậu bạn thanh mai trúc mã của cô bé xuất hiện, ra mặt giúp cô bé giải thích mọi chuyện... Chỉ vì cậu tin đấy là cô bé. Cô bé có được niềm tin yêu... Mặt nạ được gỡ bỏ.

-Thế nào anh yêu, đã nghe truyện này chưa ?

Quàng tay qua vai anh, mái tóc thướt tha của cô lan tỏa một mùi hương đặc trưng. Anh ngây ngất say mê trong vòng tay ấm áp của người yêu.

- Dĩ nhiên anh đã nghe rồi... Cái truyện này, không biết em đã kể biết bao nhiêu lần cho anh nghe rồi mà.

- Ngày mai em sẽ đưa anh ra sân bay chứ ?" A nh ngoảnh đầu nhìn cô, nhẹ nhàng nói bên tai cô.
- Không đâu... Vì em sẽ khóc. Vừa trả lời cô vừa dùng dằn mím chặt lấy môi.

Nhìn khuôn mặt kiềm nén để không khóc ấy của cô anh bật cười. Chỉ những điều nhỏ nhặt thế cũng đủ để anh cảm thấy yêu cô. Anh và cô đã bàn tính đến chuyện đám cưới rồi mà.Vì yêu cầu công việc anh phải tạm rời xa cô, để ra nước ngoài một năm. Nếu có thể, chắc anh đã mang cô theo mình. Thật đáng tiếc, bố mẹ cô không cho phép.

- Ở nước ngoài, chắc anh nhớ em đến chết mất !

- Thật à ?
- Bảo đảm.

Anh ngắt nhẹ mũi, đặt lên môi cô nụ hôn dịu dàng. Những giọt nước mắt không nghe lời nước cứ rơi. Khuôn mặt hồng hào xinh xắn của cô dưới ánh đèn càng làm cô trông xinh đẹp hơn với đôi má ửng đỏ. Vì cô anh gần như đã định bỏ đi cơ hội ra nước ngoài tu nghiệp.

- Đừng khóc... Vì em anh nhất định sẽ quay về .Lúc ấy chúng ta sẽ cử hành hôn lễ thật long trọng nhé, được không ?"
- Dạ... vâng... uhmmm.
- Đừng khóc nữa mà.Anh đau lòng lắm. Anh yêu em.
- Em cũng yêu anh.
- Suốt cuộc đời, anh chỉ yêu mình em

Đưa tiễn anh đi được một thời gian.Vài tháng sau cô gái và bạn đã gặp tai nạn giao thông. Tính mạng cô bị đe dọa. Việc duy trì cuộc sống cho cô thật khó khăn . Khuôn mặt cô biến dạng, trông rất đáng sợ vì vết thương của cô khá nặng vả lại quá trình phẫu thuật cũng không được thành công cho lắm.
Tổn thương ,Cô tức tưởi khóc trên giường. Khuôn mặt xinh xắn đáng yêu mất đi biết sống làm sao đây ? ý nghĩ kết liễu cuộc đời luôn lởn vởn trong trí óc cô! Bố mẹ nhìn cô e ngại chẳng dám đến gần. Nếu không có những lời khuyên của bạn bè có lẽ cô đã không tiếp sống.

- Đây là email của anh ấy, có muốn nói chuyện cùng anh ấy không ? Bạn bè cố giúp cô.

Khuôn mặt biến dạng khiến cô mất hẳn sự tự tin. Cô khóa mình trong phòng kín không dám gặp gỡ ai.Cho dù đó là người cô hết mực yêu thương, cô cũng từ chối nói chuyện.

- Anh ta rất lo cho cậu đấy, một mực muốn biết tình trạng của cậu.
- Cậu muốn tôi gặp anh ấy sao chứ ? Với khuôn mặt như thế này đấy hả ? Bố mẹ còn không chấp nhận được tôi, huống gì là anh ấy ! Tôi thực sự không dám đối mặt với anh ấy.
Từng ngón tay chạm vào da mặt sần sùi nếp gấp khúc, nhăn nhúm như một con quỷ. Đâu rồi ? Cô gái xinh xắn đáng yêu lúc trước đâu rồi ? Anh sẽ nghĩ thế nào đây ? Có còn yêu cô nữa không ? Sẽ còn thích cô nữa hay không ? Càng nghĩ cô càng chẳng dám mơ đến việc sẽ chuẩn bị đám cưới với anh.

- Thế..... Đó cũng là một cơ hội để cậu thử lòng anh ấy đó chứ !

Bạn bè cứ khuyên nhủ, cuối cùng cô quyết định liên lạc lại với anh. Nhưng cô không hề đá động đến khuôn mặt biến dạng của mình. Cô tự thu mình trong nỗi sợ hãi.

Ngày nối ngày trôi qua.... kì hạn mộ năm đã cận kề.

Anh vui vẻ bàn tính đến các khâu đám cưới mà hai người phải chuẩn bị trong thư gửi cho cô. Cô lặng người....vỡ tan.... lo sợ....

Ngày anh về đã đến.
Bạn bè đưa cô đến sân bay.Tim cô bấn loạn, bất an, nhưng vẫn rất muốn có một cơ hội..Có thật là anh sẽ nhận ra cô như trong truyện đã nói không ? Cô đeo kính đen, đội nón, mang khẩu trang, đứng lặng im tại góc khuất sân bay, đợi người cô yêu.
Anh bước xuống máy bay với tâm trạng hứng khởi.Thời gian một năm xa cô đủ để anh hiểu tình yêu của anh dành cho cô không lời nói nào đủ để bày tỏ. Một năm liên lạc với cô, dù có gián đoạn nhưng những lá thư gửi cho nhau đã khiến hai người đong đầy nỗi nhớ. dù có đôi chút lo lắng không biết cô ta đã gặp sự cố gì mà bạn bè cô một mực giấu bặt tin. Thôi thì, không nghĩ ngợi nữa....Vì hôm nay anh được gặp cô người mà suốt một năm dai dẳng anh nhớ đến.

Bước chân xuống sân bay.
Trong dòng người đông đúc
Anh đảo mắt kiếm tìm bóng hình quen thuộc.
Anh tin rằng.
Cô sẽ thật khác biệt so với mọi người.
Nhất định cô đã đến.
Thế là anh bắt đầu rảo bước khắp nơi tìm kiếm cô.
Cuối cùng...Tại đằng sau cây cột trước cổng ra vào, anh đã tìm ra cô.Anh vui vẻ chạy đến phía sau, ôm chặt lấy cô.

- Ui da, nhớ em chết đi được ! Đến đây rước anh, mà lại còn chơi trốn tìm với anh thế này à !
- Anh... kiếm được em ? Giọng cô ta nhỏ dần..
Cảm giác kì lạ bao quanh anh . Xoay vai anh nhìn thẳng vào cô. Mà sao cô lại che khuôn mặt của mình như thế ?

- Anh... anh... còn nhận ra em chứ ?

Giọng nói trầm ngâm vang lên từ đằng sau khẩu trang. Anh lo sợ vòng tay ôm cô vào lòng. Nhất định có chuyện xảy ra rồi.

- Anh dĩ nhiên là nhận ra em rồi. Anh yêu em mà !
- Thế... như vậy thì anh có còn yêu em không ?

Trước mặt anh, cô cởi bỏ nón, tháo mắt kính và cuối cùng cùng là cái khẩu trang.Khuôn mặt xấu xí kinh khủng xuất hiện trước mặt anh.Mọi người kinh hoàng ... Những tiếng kêu thảng thốt khi nhìn thấy khuôn mặt ấy vang lên. Anh vẫn không phản ứng gì và bình thản cười to:

- Anh hoàn toàn không để tâm .Ôm gọn cô vào lòng anh nhẹ nhàng rót vào tai cô:

- Dĩ nhiên. Anh yêu em !

Anh đưa tay, từng ngón từng ngón tay chạm vào những vết sẹo trên mặt cô và đặt nụ hôn lên mặt cô như thể hiện rằng:Dù mặt cô có thay đổi đi chăng nữa(cô gái xinh đẹp lúc trước không còn.) anh vẫn rất yêu, rất yêu cô.

Anh và cô bắt đầu chuẩn bị lễ cưới.Mặc cho sự cản trở từ phía gia đình anh,anh vẫn kiên định sẽ cưới cô. Chỉ vì anh thật sự rất yêu cô.Yêu vẻ đẹp nội tâm.Vì vậy... từ ánh nhìn đầu tiên anh đã nhận ra cô.

Sau khi về nước, để hòa nhập nhanh chóng hơn với công việc anh thường xuyên về nhà muộn.Cô ở nhà chờ đợi và lo lắng.Mặc cho những cú điện thoại báo cáo anh đã đi đâu, làm gì cô vẫn cứ lo, vẫn cứ sợ...... rất sợ. Sợ anh sẽ bỏ rơi cô . Cô sống khép mình, mất hoàn toàn lòng tự tin. Lúc đầu, cô hay gọi điện cho anh.Chỉ cần một phút chậm trễcô cũng vặn vẹo hỏi đủ điều. Thời gian, lòng hoài nghi của cô cứ ngày một tăng.Cô càng ngày càng khắt khe và cáu bẳn. Thậm chí cô không muốn cho anh đi làm.
Anh khó chịuNhiều lần muốn nói rõ vấn đề, nhưng lại sợ làm tổn thương cô anh kìm nén và im lặng. Dần dà, cô càng ngang tàng, thường la làng như thể một bà điên. Gánh nặng công việc cộng áp lực trước những lời buộc tội vô cớ rút cuộc anh đã nói :

- Em đừng làm cho tâm hồn em cũng trở nên xấu xí đi chứ !

Nói rồi, anh bỏ đi. Đối diện với lời anh vừa nói cô òa khóc tức tưởi. Cô không muốn thế đâu... chỉ vì... chỉ vì.... cô sợ mất anh thôi mà.Trước đây, cô đâu phải như thế. Trái tim cô trở nên xấu xí chắc bắt nguồn từ cái khuôn mặt xấu xí .

Cô quyết định xin lỗi anh. Gọi điện anh bảo đang họp tại công ty.Cô chạy đến công ty tìm anh, nhân viên lại bảo anh không đi làm ngày hôm nay. Bàng hoàng.....cô gọi điện lại cho anh..... Khóa máy. Cô bắt đầu lo sợ.Không lẽ anh đã tìm người phụ nữ khác sao ? Nghĩ đến đó... cô chau mày... Chẳng phải vì những suy nghĩ linh tinh thế, nên anh bỏ đi à .Cô tự động viên mình rằng cô nên tin tưởng anh nhiều hơn.
Trên đường về vô tình cô nhìn thấy anh đang ngồi cùng 1 phụ nữ trong tiệm coffee shop sang trọng. Thật không ngờ suy đoán của cô lại là sự thật. Bên đường anh và cô gái đang trò chuyện vui vẻ, nói nói cười cười. Những giọt nước mắt của cô lặng lẽ rơi. Cô ta có khuôn mặt thật xinh đẹp. Cái khuôn mặt xinh xắn đáng yêu mà trước đây cô đã từng sở hữu.Cô ghét... rất ghét anh ! Anh chê cô xấu xí..... Anh chê cô có khuôn mặt dị dạng.... Anh bỏ rơi cô rồi !

Lễ cưới bị hủy. Anh không hề nhận được một lý do.Anh đến thăm nhà, nhưng bị cô cự tuyệt. Đến lời giải thích cuối cùng, cô cũng chẳng muốn nghe anh nói.

Thế rồi lại một năm trôi đi.Cô ta mang cái mặt dị dạng sống. Bạn bè nhiều người khuyên nhủ cô phẫu thuật nhưng cô một mực từ chối.Cô bảo ít ra với khuôn mặt này cô nhận ra rất nhiều bộ mặt thật của người khác. Bạn bè cô không từ bỏ lần nữa khuyên nhủ cô sang Nhật phẫu thuật. Bên đấy có bác sĩ rất giỏi sẽ đưa cô ta trở về với khuôn mặt trước đây.Cô cười cười.Thôi thì mặc, thử cũng chẳng sao.Làm sao thì cũng chỉ là một miếng da thôi mà.

Trải qua cuộc phẫu thuật kéo dài 12 tiếng và hơn tháng điều dưỡng cũng đã đến ngày cô và bạn bè cởi bỏ lớp băng trắng trên mặt cô. Một khuôn mặt thân quen xuất hiện.Là cô.Cô lúc trước đây mà !Cô gái ngày trước đã trở về rồi !Cô ấy cười đau khổ.Khuôn mặt lúc trước đã trở về nhưng anh đã không còn nữa rồi.

Sau đó cô sống một cuộc sống hoàn toàn khác. Quan hệ được nới rộng hơn, quen biết nhiều người hơn và quen được những người có thể là chỗ dựa cho cô. Cô không cần tình yêu, chỉ cần vui vẻ và hạnh phúc.Khuôn mặt mới mang đến cho cô một cuộc sống hạnh phúc vui vẻ.

Cô nhận lời cầu hôn của một người đàn ông.Cô quay trở về Nhật Bản vì muốn bày tỏ sự cảm kích với người bác sĩ đã phẫu thuật cho cô.Nhưng đến nơi cô được bệnh viện trả lời vị bác sĩ ấy đã rời khỏi bệnh viện. Cô ngồi chờ. Thời gian rất lâu mà vị bác sĩ vẫn chưa xuất hiện. Vừa định quay bước đi bất ngờ cô trông thấy một bệnh nhân với khuôn mặt băng đầy băng trắng.

- Xin lỗi. Cô nói với vốn tiếng Nhật ít ỏi của mình.
Chỉ thấy người bệnh ấy nhìn cô kinh ngạc rồi gấp rút bỏ đi.
Cô như nghĩ ra cái gì đó, nói tiếp :

- Bác sĩ ở đây tốt lắm. Hãy để họ phẫu thuật cho anh. Khuôn mặt anh nhất định sẽ trỡ về như trước đây.Đây, xem này ! Tui cũng phẫu thuật ở đây đấy, đẹp chứ ?
- ............. người bệnh đứng yên và im lặng.

Vị hôn phu của cô đứng ngoài gọi với vào. Cô nhìn anh bệnh nhân cười nhẹ rồi quay đầu sải bước đi về phía vị hôn phu.
Nhìn cánh cổng bệnh viện, nhìn khuôn mặt cười tràn ngập hạnh phúc của cô nước mắt anh lặng lẽ rơi.

Thốt nhiên một nữ bác sĩ xuất hiện đằng sau anh nói bằng tiến bản địa :

- Anh thật sự yêu cô ấy. Vì cô ấy, dâng hiến da mặt của chính mình. Thế mà giờ đây..... cô ta lại chẳng nhận ra anh. Một năm trước đây anh đã tìm tôi với hy vọng về cuộc phẫu thuật. Kết quả này anh mãn nguyện chưa ?
Anh vẫn im lặng

- Nhưng mà tôi có thể miễn phí làm cho khuôn mặt anh trở về như xưa, nếu anh muốn...
- Không cần đâu.Cô ấy không nhận ra tôi thì thôi vậy..... Hãy để tôi đeo mặt nạ này mà sống nốt những ngày còn lại vậy.....Vừa nói anh vừa đi về phòng mình. Bước chân nặng chĩu.

Nước mắt chảy ngược vào trong.Hương thơm thoang thoảng từ mái tóc của cô cứ vương vấn bên anh. Mùi hương nhẹ nhàng quay quắt. Mùi hương đặc trưng của cô làm anh chạnh lòng , cảm giác càng cô đơn.........

Sau này cậu bé nhặt lấy mặt nạ của quỷ. Cậu muốn thử cô bé xem cô bé có nhận ra cậu ta không.Thật bất ngờ.... Cô bé không chỉ khóc thét lên khi nhìn thấy cậu, lại còn bảo cậu đừng bao giờ đến gần cô ta nữa.
Từ đó cậu bé ấy mang bên mình mặt nạ ác độc của quỷ và sống một cuộc đời cô độc đáng thương.

Câu chuyện cô kể cho anh vẫn chưa đến đoạn kết. Chiếc mặt nạ quỷ anh sẵn sàng mang


P/S: Câu chuyện trên mình thấy khá hay nên đã sưu tầm về nhưng không rõ nguồn mong các bạn thông cảm

Bức thư của cố tổng thống Mỹ Abraham Lincoln

Một lá thư mình được học hồi nhỏ, đồng thời với Ngày khai trường của Thanh Tịnh. Hôm nay tình cờ đọc lại, so với những tuyên bố ồn ào và rỗng tuếch của các nhà lãnh đạo chúng ta bỗng thấy nó cực hay, bèn post lên cho pà con thưởng lảm

Kính gửi thầy… Con tôi sẽ phải học tất cả những điều này. Rằng không phải tất cả mọi người đều công bằng, tất cả mọi người đều chân thật. Nhưng xin thầy hãy dạy cho cháu biết: cứ mỗi một kẻ vô lại ta gặp trên đường phố, thì ở đâu đó, sẽ có một con người chính trực; bên cạnh một chính trị gia ích kỷ, sẽ xuất hiện một nhà lãnh đạo tận tâm.

  Xin hãy dạy cho cháu biết rằng cứ mỗi một kẻ thù ta gặp ở nơi này thì ở nơi khác ta lại tìm thấy một người bạn. Bài học này sẽ mất nhiều thời gian, tôi biết; nhưng xin thầy hãy dạy cho cháu hiểu rằng một đồng đôla kiếm được do công sức lao động của mình bỏ ra còn quý giá hơn nhiều so với những đồng đô la nhặt được trên hè phố…

  Xin hãy dạy cho cháu cách chấp nhận thất bại và cách tận hưởng niềm vui chiến thắng. Xin hãy dạy cháu tránh xa sự đố kỵ. Xin dạy cho cháu biết được bí quyết của niềm vui thầm lặng. Dạy cho cháu biết được rằng những kẻ hay bắt nạt người khác là những kẻ dễ bị đánh bại nhất…

  Xin dạy cho cháu biết đến thế giới kỳ diệu của sách… nhưng cũng để cho cháu có đủ thời gian để lặng lẽ suy tư về sự bí ẩn muôn thuở của cuộc sống: đàn chim tung cánh trên bầu trời, đàn ong bay lượn trong nắng, và những bông hoa nở ngát bên đồi xanh.


  Ở trường, xin thầy hãy dạy cho cháu biết chấp nhận thi rớt còn vinh dự hơn gian lận khi đi thi. Xin hãy tạo cho cháu có niềm tin vào ý kiến riêng của bản thân, cho dù tất cả mọi người xung quanh đều cho rằng ý kiến đó là ngược ngạo…

  Xin hãy dạy cho cháu biết cách đối xử dịu dàng với những người hoà nhã và cứng rắn đối với những kẻ thô bạo. Xin tạo cho cháu sức mạnh để không chạy theo đám đông khi tất cả mọi người đều chạy theo thời thế.

  Xin hãy dạy cho cháu biết phải lắng nghe tất cả mọi người nhưng cũng xin thầy dạy cho cháu biết cần phải sàng lọc những gì nghe được qua một tấm lưới Chân Lý để cháu chỉ đón nhận những gì tốt đẹp mà thôi.

  Xin hãy dạy cho cháu biết cách mỉm cười khi buồn bã… Xin hãy dạy cho cháu biết rằng không có sự xấu hổ trong những giọt nước mắt. Xin hãy dạy cho cháu biết chế giễu những kẻ yếm thế và cẩn trọng trước sự ngọt ngào đầy cạm bẫy.

  Xin hãy dạy cho cháu rằng có thể bán cơ bắp và trí tuệ cho người ra giá cao nhất nhưng không bao giờ được để cho ai ra giá mua trái tim và tâm hồn mình.

  Xin hãy dạy cho cháu biết ngoảnh tai làm ngơ trước một đám đông gào thét… và đứng thẳng người bảo vệ lẽ phải. Xin hãy đối xử với cháu dịu dàng nhưng đừng vuốt ve nuông chiều cháu bởi vì chỉ có sự thử thách của lửa mới tôi luyện nên những thanh sắt cứng rắn. Hãy giúp cháu có can đảm biểu lộ sự thiếu kiên nhẫn và có đủ kiên nhẫn để biểu lộ sự can đảm.

  Xin hãy dạy cho cháu biết rằng cháu phải luôn có niềm tin tuyệt đối vào bản thân bởi vì khi đó cháu sẽ luôn có niềm tin tuyệt đối vào nhân loại.

  Đây quả là một yêu cầu quá lớn, tôi biết, thưa thầy, nhưng xin thầy cố gắng hết sức mình… con trai tôi là một cậu bé tuyệt vời.

Thứ Năm, 24 tháng 3, 2011

Ну, погоди! = Nu, pogodi!

  • Thứ 3-22/3/2011
Sáng học GDQP xong 11h dắt xe ra khỏi bãi, chạy gặp 1 ụ đất, hấp làm sao khó dễ được chàng, qua ngon ơ. phía sau ụ đất, bánh xe trước gặp 1 vũng nước, bánh xe sau gặp 1 bãi cát và thế là mặt chàng và mặt đất nằm kề bên nhau (í nhầm cái nón bảo hiểm thôi), xe té nghiêng qua phải, người ! có phản xạ quăng xe đứng yên 1 bên còn y nguyên, tội cho cái nón chưa kịp đội , còn móc ở càng xe rớt trầy trụa. Tiếc cái nón mới mua hôm 13/2

Trưa, chọc heo lùn, heo lùn đang giận cá nào đó và sẵn dịp có cái thớt bự bành ki đứng kế bên thế là quay sang làm "dao" chém "thớt". Tội cho cái "thớt" bị oan ức, nhắn tin, xin lỗi quá trời mà không hết giận, đã vậy còn tắt máy. Quê độ thế là "thớt" thử giận "dao" xem đứa nào làm lành trước cho biết.

Chiều 6h mới về tới nhà mẹ bắt đi mua thuốc, quay xe ra 2 nhà thuốc rồi mà ko có, đến 1 ngã ba, đèn xanh còn 20s, 1 thằng điên nào đó đi xe tay gas đang chạy tự nhiên dừng xe giữa đường, thắng gấp kẻo đụng nó là không có tiền đền ,bánh sau mòn rồi, và "RẦM" thêm 1 lần trong ngày xe lại đo đường, lần này là về bên trái.
Người vẫn y nguyên do phản xạ quá tốt. chưa kịp chửi thì hình như thằng điên biết lỗi lầm này do ai hoảng hồn phóng xe dzọt mất.

  • Thứ 4-23/3/2011

Cô chia 3 tổ ra làm bài thuyết trình về MARKETING

Nhóm Thằng Bí thư Pêđê làm đề tài về NOKIA
Nhóm Thằng Lớp trưởng "mới" làm đề tài về VINAMILK
Còn lại 1 mình mình chống chọi cho cả nhóm đề tài về X-Men "Đàn ông đít thiệt"

thằng pê đê thuyết trình xong, sợ thiếu thời gian nhóm mình thuyết trình nên mình ko đặt câu hỏi, nó tưởng nó ngon.

Mình xong phần thuyết trình nó còn hỏi 1 câu "Bạn nói sản phẩm X-Men tốt thì đâu có nghĩa là nó tốt"
"lạy chúa ban phước lành cho thằng ngu này, quảng cáo cho mọi ng biết sản phẩm của mình, còn tốt hay không thì tự người tiêu dùng xài rồi tự đánh giá" đúng ngu mà còn la lớn, đã vậy bài thuyết trình của nó còn nói Nokia có máy N7 (Oh My God) rồi Nokia là đt tốt và hiện đại nhất trên thị trường, nếu vậy HTC, IPhone, LG, SamSung là đồ bỏ rồi.

lớp trưởng "mới" thì quảng cáo vinamilk rất bài bản nhưng cuối cùng quá chú tâm vào thành tích mà chả marketing đc gì

Cô thì ko đánh giá nhưng mình nghĩ bài của thằng pêđê đc cao nhất vì không ai chất vấn nó. Nếu ông không sợ hết thời gian thì mày đừng hòng thoát

  • Thứ 5-24/3/2011
Trưa thứ 5 KTra HS2 THVP2, mấy cái hàm Excel là muỗi, chỉ 20 phút đã làm xong, quay qua chỉ heo lùn, heo còi, heo mọi, heo gầy, sẵn tiện chỉ luôn 3 chị lớp trên thiếu điểm Ktra ké. còn 15 phút cuối thằng pêđê mới làm xong, ra vẻ ta đây về sớm còn nói shock mình, thấy ghét, bữa nay trời mưa anh ko muốn đánh nhau văng sình dơ áo anh, để bữa nào đẹp trời thì mày sẽ biết"It is a good day to die" còn hôm nay thì anh cho mày "die another day"

 Ну, погоди! = Ну, погоди! = Nu, pogodi!


    Chủ Nhật, 13 tháng 3, 2011

    Yêu người mà chẳng dám nói ra mượn vài câu thơ trút tâm sự

    Tg : Nguyễn Bính

    ...Bỗng dưng tôi thấy bồi hồi
    Tôi buồn tự hỏi: hay tôi yêu nàng?
    Không, từ ân ái nhỡ nhàng
    Tình tôi than lạnh tro tàn làm sao!
    Tơ hong nàng chả cất vào
    Con bươm bướm trắng hôm nào cũng sang.
    Mấy hôm nay chẳng thấy nàng
    Giá tôi cũng có tơ vàng mà hong
    Cái gì như thể nhớ mong?
    Nhớ nàng? Không, quyết là không nhớ nàng!
    Vâng, từ ân ái nhỡ nhàng
    Lòng tôi riêng nhớ bạn vàng ngày xưa.
    Tầm tầm giời cứ đổ mưa
    Hết hôm nay nữa là vừa bốn hôm!
    Cô đơn buồn lại thêm buồn
    Tạnh mưa bươm bướm biết còn sang chơi ?
    Hôm nay mưa đã tạnh rồi
    Tơ không hong nữa, bướm lười không sang
    Bên hiên vẫn vắng bóng nàng
    Rưng rưng tôi gục xuống bàn… rưng rưng
    Nhớ con bướm trắng lạ lùng
    Nhớ tơ vàng nữa, nhưng không nhớ nàng...

    Thứ Năm, 3 tháng 3, 2011

    Trầm cảm

     Tham khảo từ nguồn vi.wikipedia.com


    Những thông tin y khoa của Wikipedia Tiếng Việt chỉ mang tính chất tham khảo và không thể thay thế ý kiến chuyên môn. Trước khi sử dụng những thông tin này, đề nghị liên hệ và nhận sự tư vấn của các bác sĩ chuyên môn.

    Hội chứng trầm cảm là loại rối loạn khí sắc thường gặp trong tâm thần học. Có thể xảy ra ở nhiều lứa tuổi nhưng phổ biến nhất là 18-45 tuổi, phụ nữ nhiều hơn nam giới với tỷ lệ giới tính: nam/nữ = 1/2, giá trị này chỉ là ước chừng vì còn tùy vào nền văn hóa và dân tộc. Theo Tổ chức Y tế Thế giới WHO, bệnh trầm cảm cướp đi mỗi năm trung bình 850 000 mạng người, đến năm 2020 trầm cảm là căn bệnh xếp hạng 2 trong số những căn bệnh phổ biến toàn cầu với 121 triệu người mắc bệnh. Nhưng chỉ khoảng 25 % trong số đó được điều trị kịp thời và đúng phương pháp.
    Ước tính, có khoảng 3% đến 5% dân số thế giới có rối loạn trầm cảm rõ rệt. Tần suất nguy cơ mắc bệnh trầm cảm trong suốt cuộc đời là 15 - 25%.Hội chứng này có tỷ lệ cao ở những người ly thân, ly dị, thất nghiệp


    Biểu hiện

    Hình thức của một người có thể gợi ý về trường hợp trầm cảm: không chú ý đến diện mạo, áo quần lôi thôi, vệ sinh thân thể kém, cử chỉ chậm chạp hoặc nóng nảy, giọng nói trầm buồn, đơn điệu
    ...
    Âu lo thường xuyên cùng với sự sợ hãi lan rộng không rõ nguyên do.
    Rối loạn chức năng sinh dục: giảm hoặc mất ham muốn tình dục ở cả hai phái, có thể yếu hoặc mất chức năng cương cứng ở nam giới, lãnh cảm ở phụ nữ.

    Các biểu hiện có thể khác của bệnh trầm cảm là cảm giác do dự, không chắc chắn, tiêu chuẩn và đòi hỏi cao, yêu cầu cao với người khác và với chính mình, dễ bị tổn thương, khó thay đổi những thói quen cũ dù không còn phù hợp, luôn ở tình trạng mệt mỏi, ủ rủ và căng thẳng, rất dễ tức giận và nổi nóng, không có hứng thú làm bất cứ chuyện gì.
    Luôn có ý nghĩ tiêu cực về bản thân, và người khác, cảm giác tuyệt vọng không còn lối thoát, không còn niềm tin vào bản thân và tương lai.
    Ngoài ra còn có các biểu hiện thân thể khác đi kèm như kém ăn, mất cảm giác ngon miệng, mất ngủ, tăng hay giảm cân nặng bất thường, thường có cảm giác đau nhức nhiều vùng ở cơ thể, điển hình là cảm giác tức ngực điều này khiến bệnh nhân thường tìm đến các bác sĩ đa khoa.

    Đối với những người bệnh nặng hơn còn gặp khó khăn hay không thể thực hiện những việc bình thường như đi ra ngoài, đi chợ hay đi học, gặp gỡ bạn bè, thăm người thân, tiếp xúc với người khác, đặt biệt là với người khác giới.

    Các biểu hiện này có thể gặp ở người khỏe mạnh, bình thường khi gặp chuyện sốc hay buồn bực, vì vậy rất khó có thể phân biệt được đâu là tâm trạng nhất thời và khi nào thì đã mắc phải bệnh.
    Để chẩn đoán trầm cảm, người ta thường dựa vào bảng tiêu chuẩn DSM IV hay chuẩn ICD-10 phần F32 của WHO.

    Tiêu chuẩn DSM IV dùng chẩn đoán trầm cảm

    rong vòng hai tuần, hầu như mỗi ngày:

    Tính khí sầu muộn và/hoặc từ chối những nguồn vui vốn có cộng với ít nhất 4 trong số các triệu chứng sau:
    • Giảm hoặc lên cân, giảm hoặc tăng cảm giác ngon miệng.
    • Mất ngủ hoặc ngủ triền miên.
    • Kích động hoặc trở nên chậm chạp.
    • Mệt mỏi hoặc mất sức.
    • Cảm giác vô dụng, vô giá trị hoặc mặc cảm tội lỗi.
    • Giảm khả năng tập trung, do dự.
    • Hay nghĩ đến cái chết, có ý tưởng hoặc hành vi tự sát.

    [sửa] Chuẩn ICD-10 F32

    Theo ICD:
    • F32.0 Giai đoạn trầm cảm nhẹ (người bị bệnh cảm thấy không được khỏe và tìm sự giúp đỡ của bác sĩ, sinh hoạt bình thường).
    • F32.1 Trầm cảm mức trung bình (những yêu cầu trong công việc và việc nhà không thể đảm nhiệm nổi).
    • F32.2 Trầm cảm nặng (bệnh nhân cần được điều trị).
    • F32.3 Trầm cảm nặng kèm theo những biểu hiện thần kinh khác.
    • F32.8 và 9 Những giai đoạn trầm cảm khác.

    Nguy cơ tự sát ở người bị trầm cảm

    Trầm cảm là nguyên nhân của hơn 50% những trường hợp tự sát.Theo các thống kê thì tuy nam giới ít bị trầm cảm hơn, nhưng khi rơi vào trầm cảm, xu hướng tự sát lại cao hơn

    Những bệnh nhân trầm cảm tự sát đa số ở hai nhóm chính:
    • Nam giới, trên 50 tuổi, sống ở nông thôn.
    • Nữ giới, trẻ tuổi, sống ở thành thị.
    Ý đồ tự sát nhiều hơn gấp 10-12 lần so với hành vi tự sát. Nguy cơ cao ở những bệnh nhân mà bản thân hoặc người cùng huyết thống từng tự sát, trầm cảm, nghiện rượu, cũng như ở những người sống cô lập với xã hội.
    Tự sát có thể đột ngột hay được chuẩn bị trước, âm thầm hoặc báo trước.

    Phân biệt

     

    Các nguyên nhân gây trầm cảm có thể xếp vào 3 nhóm chính
    1. Trầm cảm nội sinh (còn gọi là trầm cảm chưa rõ nguyên nhân): Có nhiều giả thuyết cho là do di truyền, miễn dịch, môi trường sống và yếu tố xã hội... nhưng chưa có giả thuyết nào có tính thuyết phục.
    2. Trầm cảm do stress: Chẳng hạn như khi mất việc làm, mâu thuẫn trong gia đình, con cái hư hỏng, bị trù dập ở nơi làm việc, làm ăn thua lỗ, bị phá sản hoặc có người thân chết đột ngột...
    3. Trầm cảm do các bệnh thực tổn
    A.Các rối loạn nội tiết:
    B.Các rối loạn thần kinh:
    • Các tai biến mạch máu não
    • Khối máu tụ dưới màng cứng (subdural hematoma)
    • Bệnh xơ cứng rải rác (multiple sclerosis)
    • U não
    • Bệnh parkinson
    • Bệnh co giật
    • Sa sút trí tuệ (dementia)
    Bệnh trầm cảm được xếp loại thành nguyên phát nếu như các triệu chứng xuất hiện trước và không liên hệ với bất cứ một bệnh nội khoa hoặc tâm thần có ý nghĩa nào khác. Được coi là thứ phát khi bệnh trầm cảm xảy ra sau và có liên hệ với một bệnh nội khoa hoặc tâm thần khác

    Điều trị

    Dùng thuốc, liệu pháp tâm lý và sốc điện trong đó dùng thuốc là phổ biến nhất. Có các loại thuốc sau: amitriptyline, anafralil, stablon, prozac, zoloft, paroxetin, remeron, efecxor, ... Thuốc chống TC có một số tác dụng phụ như khô miệng, run tay, buồn nôn, chán ăn, mệt mỏi, bồn chồn, ảnh hưởng đến dục năng,hưng cảm, mất ngủ, ngủ nhiều.... Ngoài ra, nếu bệnh nhân mất ngủ có thể dùng: amitriptyline, olanzapin(chống loạn thần), clozapin, remeron, tiseccin,stilnox, hoặc dùng thảo dược như sen vông, lạc tiên, long nhãn, rotunda, mimosa.... Bệnh nhân mất ngủ, hay căng thẳng stress, lo sợ bồn chồn có thể dùng diazepam, rivotril, lexomil...(thuốc gây trạng thái thoải mái thư giãn nên dễ bị lạm dụng như ma túy, thuốc gây nghiện nên phải giảm liều từ từ)



     Nói túm lại tui đang bị trầm cảm


     


     


    Thứ Sáu, 25 tháng 2, 2011

    Tựa = ? ai đặt giùm

    Đưa tay mở cửa
    Đông đã đi rồi
    Xuân chưa thấy tới
    Tình hoài chơi vơi

    Nắng nhè nhẹ rớt
    Anh đem chút tình
    Hong khô dưới nắng
    Ép cùng hoa xinh

    Tình mãi như gió
    Như mây trên trời
    Như là biển lớn
    Mỗi ngày ra khơi

    Nụ cười em đó
    Như sóng rì rào
    Như que kẹo ngọt
    Ngọt ngào dịu êm

    Chủ Nhật, 20 tháng 2, 2011

    Một Tour phượt Long Hải - kỉ niệm "lần đầu ấy ấy"

     Kỉ niệm "lần đầu ấy ấy"

    xin mấy bạn đừng suy diễn bậy bạ về tui khi đọc thấy dòng chữ " lần đầu "ấy ấy" ". Thật ra là tui đang muốn kể lại chiến công đi du lịch 1 mình của tui thôi.

    Lâu lắm rồi cũng 5 năm mới đi tắm biển = xe máy. Lần này thì đi rất đông vui

    Lần đầu năm 17 tuổi, tui 1 mình 1 ngựa sắt chạy từ TP.HCM ra Vũng Tàu vào tháng 3, công nhận lúc đó ko bằng lái, ko "cà kho quẹt" xe mà dám chạy gan ghê ^^. 5 chặng CSGT đi và 8 chặng về mà không bị gì, ghê chưa !!! Chưa hết đâu , Sau đó 4 tháng lại 1 mình 1 ngựa chạy lên Lâm Đồng, Bảo Lộc để ngắm cảnh rừng thông trong mưa tháng 7 (hồi đó vậy mà tâm hồn lãng mạng ghê không như bây giờ). rồi 1 tháng sau solo ra tới quê nội - Khánh Hoà - Nha Trang

    Cái gì cũng có cảm xúc , kỉ niệm riêng của nó. Cái cảm xúc lần đầu tiên chu du thiên hạ trên con ngựa sắt, không một mảnh bằng lận lưng, hành trang là mì gói ăn sống công vài trăm tiền xăng (lần nào cũng chỉ vừa đủ tiền xăng đi, về hên không cán đinh hay pan xe lần nào thiệt hú hồn hú vía ) vậy mà diễn tả  cái cảm xúc đó ra bằng lời không được. chỉ biết thích thú, khoái trá, cộng thêm 1 chút hồi hộp, cứ chạy tê cái bàn tọa thì nghỉ, nghỉ rồi chạy, mệt thì kiếm quán võng bên đường ghé vào ngủ, tỉnh người thì chạy tiếp, bất kể đêm ngày. Đói thì ăn bánh mì khô. Nhiều lần chạy ban đêm trên quốc lộ mà 2 bên đường là rừng cao su cứ sợ có ma và cướp(chuyện sợ ma sau này kể), rồi sương xuống lạnh thấy pà cố nội mà trên người chỉ có độc nhất 1 cái áo + 1 cái quần dài và 1 cái quần đùi T_T . Cũng may trạm dừng chân là những ngôi nhà của các chiến hữu, những người AE chơi VLTK đón chào 1 trưởng lão nhỏ tuổi, đi đâu cũng gặp những bữa cơm, những lời hỏi thăm, những lời khen, những tình cảm ấm nồng của bà con nước Đại Việt.

    Thế mới biết

    Đi cho biết đó biết đây
    ở nhà với mẹ biết ngày nào khôn

    Tour Phượt Long Hải ngày mai tui kể

    Thứ Ba, 1 tháng 2, 2011

    Một sáng ba mươi trước tết con mèo

    Mấy ngày trước đi Đà Lạt, mà sao không có ý thơ gì hết, có lẽ nên đi Đà lạt vào mùa mưa thì mới lãng mạng.
    Nhớ khi xưa hình như 7 tuổi và 8 tuổi đi Đà Lạt mình cũng có tí gì trong tâm hồn khi thấy cảnh đẹp rừng thông và thác Camly mà.

    30 tết rồi chiều nay lên máy bay ra Hà Nội chiều mùng 3 mới về, sợ quá, ba cái vụ tai nạn máy bay cứ ám ảnh mình hoài. Mùng 5 lại đi Đồng Nai chơi 2 ngày.

    Nói thiệt tết xưa sao khoái mấy ngày mùng 1 trở đi còn giờ lại chẳng thích tí nào, có lẽ chỉ thích không khí mọi người nhộn nhịp mua bán trước tết thôi.

    Ngày còn bé cô Năm bán lá dong trước cửa nhà, mình cùng thằng con cô lại lấy những thân cây dong bị chặt bỏ lại, 2 thằng dùng thun cột lại làm thành súng, kiếm, côn. giờ mà có 1 điều ước thì ước chi cho trở lại hồi còn nhỏ, làm người lớn khổ quá.

    Tết - Xưa và Nay

     Nén nhang chiều ba mươi tết


    Tết xưa được nghỉ học nhiều
    Ngày xưa mình có nhiều bao lì xì
    Tết nay chẳng biết có gì
    Vì sao tết đến chẳng mừng chẳng vui
    Không vui nên chẳng muốn cười
    Vui sao mà nổi khi mình lớn lên
    Mẹ cha thêm một tuổi già
    Ngày càng gần đất xa trời bỏ ta
    Ba mươi con khấn vái trời
    Cầu cho cha mẹ sống đời với con
    Mong sao trái đất vẫn tròn
    Sáu mươi năm nữa vẫn còn mẹ cha
    Để khi thỏ mọc ác tà
    Có cha có mẹ vẫn là sướng hơn

    Thứ Năm, 27 tháng 1, 2011

    Những cái thất bại của mình

    1. Mình thất bại vì mình chưa đủ mất dạy, con gái thời nay thích mấy thằng mất dạy chứ không thích mấy thằng cù lần khù khờ như mình. Đúng là 1 thất bại. haizzz.......................
    2. Mình thất bại vì mình chưa đủ ác, và chưa đủ can đảm làm chuyện ác. Thường những người dám nhẫn tâm làm điều ác mới đạt được kết quả cuối cùng mà họ muốn. Đúng là 1 thất bại. haizzz...............
    3. Mình thất bại vì mình chưa đánh mất tình cảm, nhân tính và lí trí. Khi không còn gì vướng bận thì làm việc dễ hơn, khỏi cần ngó trước sau, chỉ cần biết 1 mình mình là đủ rồi. Lại 1 thất bại nặng nề. Haizz ...............
    Cuối năm rồi (chính xác 25 tháng chạp năm Canh Dần) ai mà đọc phải mấy dòng này thì đừng bận tâm, Kẻ hèn này nói điên nói Xàm khi cô độc đó mà.

    Luận bàn về Tốt và Xấu

    Trước tiên chúng ta phải tự hỏi bản thân xem "thế nào là tốt ? và thế nào là xấu ?"
    Một ông già ăn xin được 1 chú bé cho tiền => chú bé là người tốt.
    Một chị người làm vế quê ăn tết bà chủ cho thêm nhiều tiền thưởng nhằm qua tết chị lại lên làm tiếp cho bà => chưa chắc bà chủ là người tốt và cũng chưa chắc chị người làm là người tốt.

    Nếu bà chủ lá người tốt thì chẳng cần phải cho tiền nhiều chị người làm cũng vẫn sẽ lên sau tết vì con người sống với nhau do chữ tình. Còn nếu chị người làm là người tốt thì cũng chẳng cần món tiền đó.

    Theo cách kiến giải của tại hạ sẽ có nhiều người không đồng tình, không sao ! Mỗi cây mỗi hoa mỗi nhà mỗi cảnh, họ không thể nào kiến giải giống ta mà ta cũng không thể như họ.

    Thế thôi

    Nghiêng bầu rượu uống cười nhạo thế thái
    Nâng thanh gươm chặt đứt hết nhân tình

    Chương Đài liễu

    Khi về hỏi liễu Chương Đài*
    Cành xuân đã bẻ cho người chuyên tay ?


    (*)Chương Đài liễu Chương Đài liễu
    Tích nhật thanh thanh kim tại phủ

    Chú thích như vầy mà không biết thì đừng đọc blog này nữa, đọc tiếp cũng ko hiểu và không được hoan nghênh đâu. Ok ? tui cũng chả mong có ai đọc cái blog này, vì đây chủ yếu là cõi riêng để viết nhảm xả xì chét trong lòng thôi. Ok chưa ?


    Chương Đài liễu

    Nhành liễu xanh mọc bên bờ đất
    Xanh khi nào? Ở đấy bao lâu ?
    Người vô tình gieo vào nhân thế
    Đoạn thời gian vui, giận, hận, sầu

    Hoa không thắm, người trồng tiếc nuối
    Bởi bao ngày vun bón chăm lo
    Công cực khổ dầm mưa dãi nắng
    Để cuối cùng cũng hoá tàn tro

    Tả tơi

    Tặng cho em cành hồng trắng nho nhỏ,
    Nụ cười xinh hoa nắng rớt bên thềm,
    Cho anh thấy bầu trời sao xanh lạ,
    Lòng nhẹ nhàng thấy đời tươi đẹp thêm.

    Cười lên em dù cho có đau khổ,
    Khi chia tay vẫn nhẹ nhõm trong lòng,
    Vì hạnh phúc nào đâu dễ có được,
    Như anh cười khi nàng bước sang sông.(Oh Really ???)

    Mặc cho nắng bên ngoài rơi thật mỏng,
    Mà trong đây u ám cả bầu trời,
    Mưa gào thét sấm vang và chớp giật,
    Như nhấn chìm mảnh hồn rách tả tơi.

    Thứ Ba, 25 tháng 1, 2011

    Sầu ơi là buồn

    Nhào

    Chẳng biết khi đó em nghĩ gì
    mà em không khóc lúc chia ly
    Trời chiều tắt nắng, anh ngơ ngẩn
    Tiếc tình đã chết tuổi xuân thì

    Anh đã nghĩ rằng em sẽ buồn
    Sẽ sầu, sẽ khóc như mưa tuôn
    Tình ta quá đẹp nên dang dở
    Tình đầy bướm, hoa, rợp cánh chuồn

    Thế nhưng tình chết tự lúc nào
    Anh mãi suy nghĩ, bởi vì sao
    Vì sao em bỏ đi như thế
    Hồn ở trên mây, bỗng ngã nhào

    và để cho một số người khỏi nói tôi đạo thơ thì xin trích 4 câu thơ của nhà thơ mà ai cũng biết là ai đấy để thấy tôi bị ảnh hưởng phong cách như thế nào chứ không phải chôm chỉa gì cả. Muốn chửi thề ghê. Tặng thơ cho 1 số bạn bè, họ đăng lên blog họ, mình chép tay vào sổ thơ thì bị quy là lên mạng chôm thơ chép lại. Ức chế lắm

    Tống Biệt Hành

    Đưa người tôi không đưa qua sông
    Sao nghe thấy sóng ở trong lòng
    Nắng chiều không thắm không vàng vọt
    Sao đầy hoàng hôn trong mắt trong
    ..................

    Thứ Hai, 10 tháng 1, 2011

    Đạo

    Đạo khả đạo, phi thường Đạo. Danh khả danh, phi thường Danh.
    Vô danh thiên địa chi thuỷ, hữu danh vạn vật chi mẫu.

    Đạo xung nhi dụng chi hoặc bất doanh. Uyên hề, tự vạn vật chi tông

    Đạo ký phi đạo. Ngã hoàn thị ngã

    Phi thành hữu bại, Giai tại đạo trung

    Nhất hoa nhất thế giới - Nhất diệp nhất như lai
                  ^                                         ^
    Ngã không pháp hữu - Tính không huyễn hữu

    Thuận thiên là đạo? Nghịch thiên là đạo?

    Sinh mệnh một khi mất đi thì tất cả "Đạo" cũng chỉ là thân xác mà thôi". 
    Sinh mệnh này, cũng không chỉ nói đến sinh mệnh của nhân loại, mà còn hàm chứa tất cả các hình thái sinh mệnh ở trong vũ trụ

    Àh quên Đạo còn có 1 nghĩa, đạo thơ văn thôi nói thẳng ra là chôm đó. Chôm 1 câu là chôm, còn chôm nhiều thành tham khảo.  

    Hay ! Hay lắm

    Ngồi buồn nhớ cụ Bính

     Người Hàng Xóm
    Nguyễn Bính



    Nhà nàng ở cạnh nhà tôi
    Cách nhau cái giậu mùng tơi xanh rờn
    Hai người sống giữa cô đơn
    Nàng như cũng có nỗi buồn giống tôi.
    Giá đừng có giậu mùng tơi
    Thế nào tôi cũng sang chơi thăm nàng
    Tôi chiêm bao rất nhẹ nhàng
    Có con bướm trắng thường sang bên này…
    Bướm ơi, bướm hãy vào đây
    Cho tôi hỏi nhỏ câu này chút thôi
    Chả bao giờ thấy nàng cười
    Nàng hong tơ ướt ra ngoài mái hiên
    Mắt nàng đăm đắm trông lên
    Con bươm bướm trắng về bên ấy rồi
    Bỗng dưng tôi thấy bồi hồi
    Tôi buồn tự hỏi: hay tôi yêu nàng?
    Không, từ ân ái nhỡ nhàng
    Tình tôi than lạnh tro tàn làm sao!
    Tơ hong nàng chả cất vào
    Con bươm bướm trắng hôm nào cũng sang.
    Mấy hôm nay chẳng thấy nàng
    Giá tôi cũng có tơ vàng mà hong
    Cái gì như thể nhớ mong?
    Nhớ nàng? Không, quyết là không nhớ nàng!
    Vâng, từ ân ái nhỡ nhàng
    Lòng tôi riêng nhớ bạn vàng ngày xưa.
    Tầm tầm giời cứ đổ mưa
    Hết hôm nay nữa là vừa bốn hôm!
    Cô đơn buồn lại thêm buồn
    Tạnh mưa bươm bướm biết còn sang chơi ?
    Hôm nay mưa đã tạnh rồi
    Tơ không hong nữa, bướm lười không sang
    Bên hiên vẫn vắng bóng nàng
    Rưng rưng tôi gục xuống bàn… rưng rưng
    Nhớ con bướm trắng lạ lùng
    Nhớ tơ vàng nữa, nhưng không nhớ nàng
    Hỡi ơi bướm trắng tơ vàng
    Mau về mà chịu tang nàng đi thôi
    Đêm qua nàng đã chết rồi
    Nghẹn ngào tôi khóc, quả tôi yêu nàng
    Hồn trinh còn ở trần gian
    Nhập về bướm trắng mà sang bên này.

    Tự nhiên nghĩ về mình mà sao thấy giống trong thơ cụ quá
     Thêm bài này

    Tương Tư
    Nguyễn Bính

    Thôn Đoài ngồi nhớ thôn Đông,
    Một người chín nhớ mười mong một người.
    Gió mưa là bệnh của trời,
    Tương tư là bệnh của tôi yêu nàng.
    Hai thôn chung lại một làng,
    Cớ sao bên ấy chẳng sang bên này?
    Ngày qua ngày lại qua ngày,
    Lá xanh nhuộm đỏ thành cây lá vàng.
    Bảo rằng cách trở đò giang,
    Không sang là chẳng đường sang đã đành;
    Nhưng đây cách một đầu đình,
    Có xa xôi mấy mà tình xa xôi.
    Tương tư thức mấy đêm rồi,
    Biết cho ai biết, ai người biết cho.
    Bao giờ bến mới gặp đò,
    Hoa khuê các, bướm giang hồ gặp nhau.
    Nhà em có một giàn giầu,
    Nhà anh có một hàng cau liên phòng.
    Thôn Đoài thì nhớ thôn Đông,
    Cau thôn Đoài nhớ giầu không thôn nào?